Kể về 1 lần em mắc lỗi

Đề 2: Kể về 1 lần em mắc lỗi (Bỏ học, nói dối, không làm bài,…)

Kể về một lần em nghịch ngợm làm ảnh hưởng đến người khác.

Bài làm:

Ngày nhỏ, ai cũng có lần làm hỏng, làm hư đồ đạc trong gia đình. Em cũng đã có một lần trót nghịch ngợm làm vỡ một lọ hoa rất đẹp của mẹ. Lỗi lầm ấy đã đem đến cho em nhiều bai học. 

Em còn nhớ rõ hôm đó mọi người trong nhà em đi làm hết cả. Em ở nhà một mình buồn quá bèn rủ mấy đứa bạn sang nhà đá bóng, sân nhà em rất rộng, đủ cho chục đứa bằng tuổi em đá bóng, đùa nghịch. Đi một vòng quanh xóm, em đã gọi được sáu đứa bạn cùng sang chơi. Cả bọn hò reo hào hứng với trái bóng tròn. Em thể hiện khả năng bằng những đường dắt bóng lắt léo và những cú sút “thần sầu”. Đang có bóng trong chân, em co chân tung một cú sút thật mạnh. “Rầm!”. Cửa nhà em mở tung. Bóng va vào cửa, rơi “bịch!” xuống sân. Đáng lẽ phải chạy ra đóng cửa thì em lại quá hào hứng với trái bóng mà hăm hở lao vào đá tiếp. Em lại có bóng trong chân. Dắt bóng. Rê bóng. Và... “Sút!”. Em hét lên và co chân sút bóng về phía “khung thành” đội bạn. Nhưng bóng lao thẳng vào nhà, bay về phía bàn nước, đập vào cái lọ hoa mà mẹ em thích nhất. Lọ hoa từ trên cao rơi xuống vỡ tan thành những mảnh vụn. Em hoảng hốt lao vào nhà. Sững sờ. Trời ơi! Biết làm sao bây giờ? Đám bạn xôn xao rồi từng đứa một đi về. Em sợ hãi ngồi lo lắng. Biết nói gì với mẹ bây giờ? Mẹ sẽ rất tức giận. Mẹ sẽ la mắng em, sẽ quở trách, thậm chí... đánh em. Em nhắm mắt sợ hãi nghĩ đến những điều có thể xảy ra. Em đang đau khổ vì lỗi lầm của mình thì tiếng xe của mẹ vang lên. Mẹ đã về! Em vội lẩn xuống nhà. Mẹ tôi bước vào nhà thấy lọ hoa vỡ tan tức giân gọi em:

- Tân, thằng Tân đâu rồi, lên mẹ bảo.

Em lo sợ chạy lên nhà. Mẹ tôi nghiêm mặt nhìn em hỏi:

- Con làm vỡ bình hoa đúng không.

Em sợ hãi lí nhí nói với mẹ:

- Không, con không có làm. À nãy con thấy thằng Thắng ở trên nhà, chắc nó làm đó mẹ.

Mẹ tôi vội gọi Thắng về. Thằng bé vừa đi chơi về, tay còn cầm y nguyên quả bóng. Mẹ tôi nghiêm giọng:

- Con làm vỡ đúng không?

Thắng ngạc nhiên, nhìn thấy mảnh vỡ chối bay chối bẩy. Do lần trước nó làm vỡ bát cũng chối thế nên giờ nó càng chối mẹ càng tức giận. Cuối cùng trong lúc tức giận, mẹ lấy chiếc chổi lông gà tét thẳng vào mông nó. Nó vừa khóc vừa nói:

- Con không có mà.

Em hoảng sợ lắm. Thấy mẹ vung tay định đánh nó thêm cái nữa, Em vội chắn trước mặt nó, khóc òa lên, thú nhận, xin lỗi mẹ rối rít. Em không muốn vì sự hèn nhát của mình mà thằng em tôi phải thay em nhận lỗi. Em nhẹ lòng khi đã nói ra được lời thú lỗi của mình.Mẹ dừng lại nhìn hai anh em em thở dài.Mẹ xin lỗi Thắng. Tôi cũng quay sang xin lỗi Thắng vì đã khiến nó bị đòn oan. Thằng Thắng nhìn tôi rồi nói:

- Anh phải nhường em con robot mà ba mua tặng lần trước em sẽ tha thứ cho anh.

Em không ngần ngại gật đầu đồng ý. Thú nhận mọi lỗi lầm khiến lòng em nhẹ nhõm hẳn.

 Càng nghĩ về chiếc lọ đã vỡ, em càng thấm thìa hơn tình cảm gia đình ấm áp thiêng liêng. Mỗi lần nhớ lại em lại càng thấy xấu hổ khi bản thân mình không biết chịu trách nghiệm với lỗi lầm của mình khi đó

Tìm kiếm google:

Xem thêm các môn học

Bài văn mẫu 6


Đia chỉ: Tòa nhà TH Office, 90 Khuất Duy Tiến, Thanh Xuân, Hà Nội
Điện thoại hỗ trợ: Fidutech - click vào đây
Chúng tôi trên Yotube
Cùng hệ thống: baivan.net - Kenhgiaovien.com - tech12h.com