Tâm trạng của tác giả khi nghe tin Lượm hi sinh được thể hiện qua những dòng thơ: "Thôi rồi, Lượm ơi!" hay "Lượm ơi, còn không?''
Tuy chỉ có hai câu thơ , vỏn vẹn bằng một câu cảm thán và một câu nghi vấn nhưng đã bộc lộ hoàn toàn cảm xúc của tác giả. Ấn tượng của cuộc gặp gỡ vẫn còn nguyên vẹn nét đẹp đẽ, vui tươi, ấm áp trong lòng tác giả, bỗng nhiên có tin Lượm hy sinh. Câu thơ gãy đôi như một tiếng nấc nghẹn ngào: "Thôi rồi, Lượm ơi!". Đó là cảm xúc vô cùng tiếc nuối , vô cùng xót xa tiếc thương trước sự hi sinh của chú bé Lượm. Nhà thơ như đang hình dung ra ngay cảnh tượng chú bé hy sinh trong khi làm nhiệm vụ. Thôi rồi! - Một từ ngữ cảm thán đầy sự kinh hoàng , hốt hoảng và đầy đau thương của tác giả.
“ Thiên thần bé nhỏ ấy đã bay đi”, để lại bao tiếc thương cho chúng ta, như Tố Hữu đã nghẹn ngào, đau xót gọi em lần thứ ba bằng một câu thơ day dứt: "Lượm ơi, còn không?". Tác giả đã sử dụng một cấu trúc đc kết hợp hoàn hảo, câu hỏi không phải để đặt ra với mục đích cần câu trả lời. Câu thơ đứng riêng thành một khổ thơ, như một câu hỏi xoáy vào lòng người đọc, đã nói rõ tình cảm của nhà thơ đối với chú bé anh hùng của dân tộc. Tác gỉa như không tin rằng Lượm đã hy sinh, Lượm vẫn còn trong lòng tác giả, mãi còn cùng với đất nước, quê hương.