Hình ảnh mặt trời mọc được tác giả quan sát và miêu tả theo trình tự thời gian, đặt trong một khung cảnh rộng lớn, khoáng đạt và trong trẻo
- Tác giả sử dụng hình ảnh so sánh hết sức độc đáo "Sau trận bão chân trời, ngấn bể sạch như một tấm kính lau mây hết bụi".
- Cảnh bình minh trong cũng được miêu tả ẩn dụ chuyển đổi cảm giác một cách đặc biệt "Mặt trời tròn trĩnh phúc hậu ... nước biển ửng hồng". Tạo nên sự chân thực, mặt trời trở nên gần gũi, với vẻ đẹp ấm áp "phúc hậu" và thân thuộc với con người.
- Hàng loạt các tính từ được sử dụng: "tròn trĩnh", "phúc hậu", "đầy đặn", "hồng hào", "thăm thẳm" đã đem đến cho người đọc những cảm nhận rõ nét về dáng hình của mặt trời buổi bình minh.
- Ví sự xuất hiện của mặt trời tựa như một "mâm lễ" quý giá thiêng liêng, một món quà mà tạo hóa hoan hỉ ban tặng cho con người để mừng sự "trường thọ".
=> Nguyễn Tuân đã thực sự tinh tế và khéo léo khi chọn lọc những từ ngữ và hình ảnh so sánh vô cùng chính xác để đặc tả mặt trời, từ đó làm nổi bật lên vẻ đẹp tráng lệ, rực rỡ và hùng vĩ của bình minh nơi đây.