Câu chuyện được kể từ ngôi thứ nhất.
Hình tượng Bác Hồ trong bài thơ được miêu tả qua con mắt và cảm nghĩ của anh (đội viên) chiến sĩ. Anh vừa là người chứng kiến một đêm không ngủ của Bác, vừa trực tiếp được đối thoại với Bác
=> Câu chuyện sử dụng ngôi kể thứ nhất khiến lời văn trở nên tự nhiên, sinh động hơn. Qua cái nhìn của người đội viên, hình tượng trung tâm của bài thơ là Bác Hồ được phản ánh vừa chân thực vừa khách quan.