1. Kể lại câu chuyện:
Ngày xưa, có hai vợ chồng người nông dân quanh năm làm lụng, cuốc bẫm cày sâu. Họ rất chăm chỉ cấy lúa, trồng các loài cây theo mùa vụ. Nhờ làm lụng chuyên cần, họ đã gây dựng được một cơ ngơi đàng hoàng. Nhưng rồi, hai ông bà ngày một già yếu. Hai con trai của họ đều ngại làm ruộng vì sợ vất vả, chỉ mơ những chuyện hão huyền. Ít lâu sau, bà lão qua đời, ông lão cũng lâm bệnh nặng. Biết mình khó lòng qua khỏi, ông lão đã dặn các con rằng ruộng nhà có một kho báu, các con hãy đào lên mà dùng. Theo lời cha, hai người con đào bới cả đám ruộng mà chẳng thấy kho báu đâu. Mùa vụ đến, họ đành trồng lúa. Nhờ làm đất kĩ, vụ mùa đã bội thu. Hết mùa, họ lại đào bới để tìm kiếm kho báu nhưng vẫn không thấy. Vụ mùa tiếp theo đến, họ đành tiếp tục trồng lúa và vụ ấy cũng bội thu.
Liên tiếp mấy vụ được mùa, hai anh em đã có của ăn của để. Lúc ấy, họ mới hiểu lời dặn dò của người cha trước khi ông ra đi.
2. Trao đổi về nội dung, ý nghĩa câu chuyện:
a) Em hiểu kho báu mà người cha dặn các con tìm chính là sự cần cù lao động, chăm chỉ làm lụng sẽ đạt được thành công.
b) Câu chuyện khuyên chúng ta không nên trông chờ, hy vọng vào những điều viển vông mà nên chăm chỉ học tập, lao động để làm ra của cải vật chất. Có sự chăm chỉ, cố gắng thì sẽ có ngày đạt được thành công.