[toc:ul]
Dàn ý
1. Mở bài
2. Thân bài
3. Kết bài
Bài làm
Khi hàng phượng cuối sân trường bắt đầu thắp lên những bông lửa đỏ và khi tiếng ve bắt đầu náo nức âm ran thì đó cũng là lúc một năm học sắp hoàn thành. Mùa hè đến! Đó là mùa của những cuộc chia ly và cũng là mùa của những kỳ thi quan trọng đối với những cô cậu học trò.
Sáng nay, sân trường đã rụng đầy những cánh phượng màu đỏ thắm. Hương thơm dịu nhẹ thoang thoảng lan toả trong một không gian rộng lớn.
Trường tôi trồng nhiều hoa phượng. Hàng phượng chạy vòng quanh khắp cả sân trường. Thú thực mới đầu chúng tôi không thích lắm. Ai lại trồng nhiều phượng như thế bao giờ. Nhưng giờ đây mới thấy người đi trước có một cái nhìn đầy nghệ thuật. Phượng nở đỏ như một dải lụa thắm chạy vòng quanh. Nếu nhìn từ xa vào nhà hoa nở, ai cũng ngỡ rằng ngôi trường đang tưng bừng trong ngày hội với hàng chục băng rôn hồng kỳ đỏ thắm.
Nhưng không chỉ có phượng. Gọi hè về còn có những tiếng ve. Từ cuối tháng tư ve đã bắt đầu dạo khúc nhạc mùa hè. Sang tháng năm ve kêu ồn ã liên hồi hầu như không bao giờ ngớt. Nghĩ cũng cứ lạ, loài ve chẳng biết tụi học trò buồn hay vui nhưng cứ suốt ngày tạo nên những bản đàn rộn rã của tuổi thơ khiến tụi tôi xôn xao lắm. Loài ve lạ lắm! Có con dốc hết sức mình ca hát đến chết mới thôi. Lúc chết cân vẫn còn bám chặt lấy thân cây tỏ vẻ lưu luyến lắm.
Nhưng cũng phải nói thật lòng, mỗi lần phượng nở mỗi lần ve kêu tôi lại thấy buồn buồn. Dù biết nó đánh dấu một bước trưởng thành trên con đường học vấn nhưng nghĩ đến cảnh xa trường, xa thầy, xa bạn tôi lại thấy nao nao. Các anh chị cuối cấp lại còn lo lắng hơn vì đó là lúc bước vào những kỳ thi quan trọng.
Đổi lại nỗi buồn hoa phượng, tôi bước vào những ngày hè bổ ích bên họ hàng và người thân. Thời gian cứ thế trôi đi, mùa hè sẽ lại qua, rồi lại đến năm học mới. Và sau đó dù biết sẽ rất buồn nhưng tôi lại mong gặp màu hoa phượng, lại mong đón những tiếng ve và để lại bước vào những ngày hè.
Dàn ý
1. Mở bài
2. Thân bài
3. Kết bài
Bài làm
Nghỉ hè là khoảng thời gian để các bạn học sinh nghỉ ngơi sau những tháng ngày học tập căng thẳng. Nhưng chắc hẳn ai cũng sẽ buồn vì phải tạm xa mái trường, thầy cô, bạn bè. Vì vậy em và các bạn trong xóm vẫn thường rủ nhau vào thăm trường trong những ngày nghỉ hè.
Trên sân trường rộng lớn vắng vẻ không một bóng người. Chẳng còn tiếng cười đùa của các bạn học sinh những giờ ra chơi. Khung cảnh thật trang nghiêm và vắng lặng. Cột cờ đứng im buồn bã. Trên ghế đá phủ đầy lá rụng. Phượng đỏ rực cả sân trường, những cánh phượng hồng rụng xuống phủ đầy lối đi. Đó là màu chia tay của những học sinh cuối cấp. Tiếng ve kêu da diết như nhớ thương những cô cậu học trò nhỏ. Tiếng chim kêu ríu rít, tiếng lộp bộp của những cành cây rơi xuống mái tôn. Những âm thanh ấy càng làm tô đậm thêm sự vắng lặng của sân trường rộng lớn.
Trong các phòng học ánh nắng chiếu rọi qua ô cửa sổ. Những bộ bàn ghế được sắp xếp ngay ngắn như vẫn đang đợi chờ. Bảng đen sạch sẽ chờ đợi những viên phấn trắng viết lên từng con chữ. Không còn tiếng thầy cô say sưa giảng bài và những lời phát biểu của học sinh. Tất cả đều im ắng. Các phòng học đều đã được khóa chặt, trên các ô cửa một lớp bụi phủ dày. Hành lang trống vắng chẳng còn tiếng nô đùa ồn ào thường thấy.
Hàng cây cao đu đưa theo gió. Trên một góc phòng hiệu bộ, chiếc trống nằm lười nhác ở đó. Đâu còn những âm thanh quyền uy báo hiệu giờ ra, vào lớp. Văn phòng vắng vẻ vì thiếu vắng bóng dáng của thầy cô. Mọi cảnh vật trong sân trường trông thật buồn bã như đang nhớ thương con người.
Nhìn chiếc trống to đứng trước phòng thấy hiệu trưởng, em nghe văng vẳng bên tai tiếng trống ngày khai trường. Lòng nôn nao và bâng khuâng, em nhớ chỗ ngồi, nhớ bảng đen phấn trắng, nhớ bạn bè và nhớ cả thầy cô.
Ba tháng nghỉ hè sắp qua, lòng em nôn nao nỗi nhớ thầy cô, sách vở, bạn bè. Chắc hẳn sau ba tháng hè ai cũng đổi thay nhiều lắm. Em mong thời gian trôi qua nhanh để bước vào năm học mới. Mái trường lại ngập tràn niềm vui và âm thanh của những bài học.
Dàn ý
1. Mở bài
2. Thân bài
3. Kết bài
Bài làm
Mùa hè – mùa của sự chia ly. Mùa mà những đứa học sinh chúng em phải chia tay với mái trường yêu dấu. Mái trường luôn in sâu vào tâm trí em với bao hình ảnh thân thương quen thuộc.
Trong cái nắng gay gắt của tháng sáu ngôi trường im phăng phắc với những hàng cây mà mỗi lần có dịp đi qua em không khỏi bâng khuâng ngắm nhìn. Hai cánh cổng màu xanh đóng lại nghiêm trang ủ rũ đếm thời gian đợi đến ngày dang rộng vòng tay đón lũ học sinh chúng em tựu trường. Đường dẫn vào trường được trông một một hàng cau cao vút chỉ đợi làn gió xinh ghé qua là xì xào lá biếc. Ánh nắng tinh nghịch của mùa hè khẽ nhảy nhót trên sân trường, bác bàng già đứng im lặng xòa những tán ô rộng mát xanh- nơi lý tưởng để các cô cậu ngồi trầm tư với cuốn sách yêu dấu của mình. Các bác đã đứng đó chứng kiến bao thăng trầm, bao vui buồn của kỉ niệm tuổi học trò. Ánh nắng gay gắt trải khắp mặt sân trường. Những cây phượng như đang thắp lên ngọn lửa đỏ rực từ màu hoa của nó. Dưới ánh nắng, chúng trông càng nổi bật và kiêu hãnh hơn. Tiếng ve ngân nga như dàn đồng ca mùa hạ âm vang qua tầng tần kẽ lá.
Nhìn lớp học qua những khe cửa nhỏ bàn ghế được kê ngay ngắn với ba dãy, bảng đen đã bám bụi, em bỗng nhớ những giờ học trên lớp, nhớ bè nhớ bạn, nhớ tiếng thầy cô,nhớ bác bảo vệ với luôn tận tình giúp đỡ học sinh khi chúng em gặp khó khăn, cùng tiếng trống "tùng…tùng…tùng” vàng giòn báo hiệu giờ ra chơi, giờ vào lớp. Ôi sân trường ấy cứ mỗi giờ ra chơi như một khu vui chơi thu nhỏ vậy: nào là ô ăn quan, nhảy dây, bịt mắt bắt dê,… mỗi lần như thế chúng em như xích lại gần nhau hơn. Nhớ những buổi ôn thi học sinh giỏi, ở lại học thêm một chút tại trường, cô thương chúng em không đủ sức khỏe để học nên đã đồ xôi. Những nắm xôi dù không nhiều nhưng ấm áp tình thương, tình đoàn kết. Mùa hè đến mang theo những chuyến đi, những kỳ nghỉ đầy lý thú nhưng để lại trong lòng em bao nỗi nhớ với mái trường yêu dấu. Em sẽ luôn trân trọng những khoảnh khắc dưới mái trường này để mai sau dù có lớn lên trưởng thành, mỗi ghế đá, mỗi hàng cây, mỗi kỉ niệm bạn bè vẫn luôn lấp lánh thân thương trong em
Mùa hè vẫn đang rực rỡ với phượng thắm đỏ, với tiếng xe kêu, mái trường tuy có buồn và cô đơn khi thiếu vắng các bạn học sinh nhưng chỉ một thời gian nữa khi thu sang chúng em sẽ lại cắp sách đến trường – người bạn thân thiết, mến yêu.