[toc:ul]
Mái tóc xanh nghiêng trên tờ giấy trắng
Em viết chữ “chỉ tiêu” như viết bức thư tình
Chân trời xuân như biển rộng mông mênh
Tuổi trẻ - buồm căng trên ngàn con nước
Vượt trùng dương hướng về phía trước
Bão táp gian lao nào lấn được ước mơ
Cuộc sống tương lai em đã thấy bây giờ
Trong từng chữ, từng dòng lộng lẫy:
Khói nhà máy vươn dài tay vẫy
Những người yêu trên các công viên
Mái trường mới xây, hoa áo đàn em
Rộn rã đường làng khua vang tiếng guốc
Rồi hợp tác, rồi nông trường bát ngát
Những máy cày thi nhau vượt thời gian
Ôi tương lai như thảm lúa vàng
Ước mơ em - một bông lúa nhỏ
Em là đoạn đường ray của con đường ngàn cây số
Chạy về nam nối mạch máu quê hương
Trên những toa tàu chở nặng yêu thương
Em sẽ ca lời ca đất nước
Tiếng hát em trong tiếng ru tổ quốc
Ca ngợi ngày nay mang ước vọng mai sau
Ai biết lòng em phấn khởi vì đâu
Giục tay em mải mê viết trọn:
“Tôi tự giác vào đoàn quân tình nguyện
Vượt mức năm năm xây dựng cuộc đời xuân”.
(Tác giả: Xuân Quỳnh)
Em bé gái ngồi xếp những vì sao
Những vì sao nhỏ nhắn muôn màu
Xanh lục, xanh lam, trắng, vàng, cam, tím, đỏ,...
Mỗi vì sao mang một mơ ước nhỏ
Mỗi hộp pha-lê đựng hàng trăm ước mơ.
Thử đoán ước mơ trong thế giới trẻ thơ:
Điểm mười nở hoa qua từng trang vở,
Áo mới,
Lời khen,
Mẹ dẫn đi hội chợ,
Ngồi lưng trâu nghe tiếng sáo đồng quê,
Bơi lội,
Cắm câu,
Bắt dế trên đê,
Thả cánh diều lên không trung gửi gắm thêm bao điều mơ ước...
Tuổi thơ qua,
Có ai níu được!
Tóc đã ngả màu, sao vẫn cứ ngẩn ngơ?
Khi nhìn những vì sao của các em thơ
Nhớ một thời tuổi trẻ
Những ước mơ xưa hiện về như mới mẻ
Dù thuở xưa giản dị vô cùng.
Vui ít, vui nhiều, nào ai đếm, cân, đong
Chỉ biết ước mơ nuôi mầm cho sáng tạo,
Thành đạt thưởng công lao phấn đấu
Mong sao mỗi cuộc đời tràn ngập những niềm vui.
Cuộc sống dẫu không như mơ
Nhưng niềm tin vẫn làm hồng mơ ước
Tình yêu không như mơ
Nhưng tình đời phải rạng ngời cháy bỏng!
Hãy sống như đời sông
Dù ngoằn nghèo vẫn chảy
Qua bão giông, qua đồi núi điệp trùng
Rồi một ngày... sẽ tới biển mênh mông...
Cuộc đời sẽ tươi đẹp con có thấy không???
Mình sẽ tô son cho ngôi nhà cùng vui hạnh phúc!
Thêm sắc màu!
Thêm mơ ước xôn xao...
Bất luận ngoài trời đổ bao nhiêu bão giông
Ta sẽ để « bão dừng sau cánh cửa ...»
Nào cùng nhau thổi bùng lên ngọn lửa
Niềm tin...
Tất cả sẽ như mơ và như ước...
Vì trái tim đỏ thắm yêu đời!
Em ước mơ… được cắp sách tới trường...
Như bao đứa… bạn bè cùng trang lứa!
Ước mơ ấy… giờ đây đâu còn nữa?
Đến cái ăn, còn bữa đói, bữa no.
Tấm áo lành, nhóm từ thiện họ cho...
Đôi giày rách, em nhặt từ bãi rác!
Có những ngày… nén lòng trong đói khát!
Tìm cái ăn… lót dạ để qua ngày.
Bao tấm lòng… thiện nguyện họ chung tay.
Nhưng không thể… cho em tới trường được.
Họ đến đây, chỉ là để làm phước!
Còn học hành… em chỉ “ước” mà thôi.
Yêu thương lắm, dân nghèo đất nước tôi!
Xây tượng đài… làm chi hàng nghìn tỷ?
Những công trình, xây xong bỏ hoang phí!
Tham nhũng, tham ô… đầy rẫy đất nước mình!
Một đời người… đẹp nhất thời học sinh.
Bao đứa bé, ngoài kia còn khổ sở…
Trên đường đời, đầy chông gai trắc trở…
Cũng chỉ vì… mơ ước thuở còn thơ.