[toc:ul]
Dàn bài
1. Mở bài: giới thiệu về dòng sông quê em.
2. Thân bài:
3. Kết bài: cảm nghĩ về dòng sông quê em.
Bài văn
Tuổi thơ của em gắn liền với những cảnh đẹp của quê hương. Đó là những cánh đồng lúa thẳng cánh cò bay hay con đường quen thuộc in dấu chân quen.... nhưng gần gũi và thân thiết nhất vẫn là dòng sông nhỏ đầy ắp tiếng cười của bọn trẻ chúng em mỗi buổi chiều hè.
Con sông là một nhánh của sông Hồng. Nó chảy qua bao nhiêu xóm làng, qua những cánh đồng xanh mướt lúa khoai rồi chảy qua làng em. Con sông như lặng đi trước vẻ đẹp của xóm làng. Nó trầm ngâm phản chiếu những hàng tre đỏ bóng mát rượi xuống đôi bờ.
Buổi sáng dòng sông như một dải lụa đào thướt tha. Trưa về, nắng đổ xuống làm mặt sông lấp loáng một màu nắng chói chang. Trên những cành tre bên bờ, một gã bói cá lông xanh biếc hay một một chú cò lông trắng như vôi đang lim dim ngắm bóng mình dưới nước. Chiều chiều, bọn trẻ chúng em rủ nhau ra sông tắm. Chúng em đùa nghịch vẫy vùng làm nước bắn tung toé. Phía cuối sông vọng lên tiếng gõ lanh canh của bác thuyền chài đánh cá làm rộn rã cả khúc sông. Buổi tối, ông trăng tròn vành vạnh nhô lên khỏi rặng tre in bóng xuống mặt sông thì dòng sông trở thành một đường trăng lung linh dát vàng. Mỗi khi học bài xong, em và các bạn rủ nhau ra bờ sông hóng mát. Ngồi trên bờ sông ngắm cảnh và hưởng những làn gió mát rượi từ sông đưa lên, lòng em thảnh thơi, sảng khoái đến vô cùng.
Em yêu dòng sông như yêu người mẹ hiền. Sau này dù thời gian có làm phai mờ những kỉ niệm thời thơ ấu nhưng hình ảnh dòng sông quê hương mãi mãi in sâu trong tâm trí em.
Dàn bài
1. Mở bài:giới thiệu về dòng sông quê em.
2. Thân bài:
3. Kết bài:cảm nghĩ về dòng sông quê em.
Bài văn
"Quê hương" – hai tiếng nghe sao thân thương chi lạ! Quê hương là nơi đã có nhiều kỉ niệm đẹp với chúng ta. Với mỗi người quê hương có thể là cánh đồng lúa trĩu bông, là con diều no gió bay cao trên bầu trời xanh thẫm... Còn quê hương của em là ngôi làng nhỏ với dòng sông hiền hòa uốn khúc quanh làng, đã gắn bó với em nhiều kỉ niệm đẹp thời thơ ấu.
Từ lúc còn bé, em đã thích sông (nhà em ở cạnh dòng sông). Em thường ngồi ở bờ sông ôn bài, vẽ, có khi còn làm thơ nữa hoặc là ngắm sông. Quả thật dòng sông quê em đẹp lắm. Sáng sớm, em đi học ngang qua chiếc cầu bắc trên sông. Lúc ấy, dòng sông vẫn còn phủ một màn sương mỏng, im lìm trong giấc ngủ say. Khi em đi học về, sông gờn gợn, lăn tăn như chào em. Em mỉm cười: "ừ, chào sông nhé!". Vào lúc trưa hè nắng gắt, cả xóm im lặng, chìm vào giấc ngủ trưa, đế xua đi cái nóng oi ả của mùa hè, em nhảy ùm xuống sông, lặn ngụp trong làn nước mát, trong veo. Dòng sông nhấp nhô, vuốt ve, chơi đùa cùng em. Bây giờ, em đã biết bơi giỏi thế mà nhớ lại lúc trước, buồn cười quá. Lần ấy, em chưa biết bơi, muốn tắm mà chẳng dám xuống nước, chỉ quanh quẩn trên bờ. Nào ngờ trượt chân, té nhào xuống nước. Thế là uống một bụng nước no nê. Còn giờ đây, đã có lúc bạn bè ví em như con rái cá. Mà có bơi giỏi thế mới có thể chơi đùa cùng sông chứ, phải không sông? Em chơi đùa thỏa thích, vớt lục bình cài lên mái tóc sũng nước. Bông hoa tim tím còn vương những giọt nước long lanh thật đẹp. Quà của sông dành cho em đấy!
Lúc hoàng hôn, khi vầng thái dương sắp khuất sau ngọn núi, dòng sông của em mang một màu đỏ sẫm, rất đẹp. Những đàn cá cung vội vã trở về "nhà" bơi thật nhanh làm xao động cả mặt nước. Còn buổi tối cũng thật là đẹp, nhất là vào các đêm trăng sáng. Trăng sáng ngời, tròn vành vạnh như một chiếc đĩa vàng, soi bóng xuống dòng sông. Dòng sông nhận được ánh sáng dìu dịu của trăng trở nên bàng bạc, lấp lánh. Gió thổi lồng lộng, mát mẻ vô cùng. Em ngồi đó, say mê nhìn sông, nhìn dòng sông yêu dấu của em.
Thế đấy! Dòng sông quê em đẹp như thế đấy. Các bạn có thích không? Riêng em, tuy giờ đây đã xa dòng sông thân yêu, sống ở chốn thị thành xa hoa nhưng không bao giờ em quên được dòng sông. Đối với em, sông là một người bạn dễ thương, dịu dàng chứ không lộng lẫy kiêu sa. Sông luôn đem đến sự vui thích cho em. Tối đến, hình ảnh "dòng sông bạc" lấp lánh dưới ánh trăng vỗ về, đưa em vào giấc ngủ êm đềm.
Dàn bài
1. Mở bài:giới thiệu về dòng sông quê em.
2. Thân bài:
3. Kết bài:cảm nghĩ về dòng sông quê em.
Bài văn
Tuổi thơ của ai mà chẳng gắn liền với những kỉ niệm đẹp của quê hương. Đó có thể là những buổi chiều thả diều trên bãi cỏ xanh rờn, cũng có thể là những trưa hè cùng lũ bạn chơi bi dưới bóng cây đa…Còn với tôi, gần gũi và thân quen nhất là hình ảnh dòng sông quê.
Con sông tuổi thơ của tôi chạy dài như bất tận. Tôi không biết dòng sông bắt nguồn từ đâu, khi chảy qua làng tôi nó uốn khúc quanh co giữa làng rồi chạy dài về phía chân trời xa. Dòng sông khoác lên mình vẻ đẹp huyền ảo vào mỗi buổi sáng sớm. Những giọt sương long lanh như những viên ngọc nhỏ chầm chậm rơi từ những khóm hoa đủ màu sắc ở hai bên bờ sông. Mặt nước chan hòa, trong xanh như một chiếc gương khổng lồ. Xa xa là tiếng mấy chú chim hót líu lo như chào đón một ngày mới bắt đầu.Vào buổi sáng sớm, khung cảnh dòng sông bình yên đến lạ!
Vậy là buổi trưa cũng tới. Dòng sông khoác lên mình chiếc áo vàng óng màu nắng mà mặt trời ban tặng. Tấm gương khổng lồ ấy giờ đây in bóng của những hàng tre và cây bên bờ. Thỉnh thoảng xuất hiện những chú cá bơi lượn vươn mình lên mặt nước như cũng muốn phô hết vẻ đẹp của mình với dòng sông.
Lúc chiều tà, ánh hoàng hôn đỏ sẫm phía trời Tây. Trên dòng sông là những chiếc thuyền nối đuôi nhau với đủ màu sắc rực rỡ như những ngôi nhà. Đằng xa, dòng sông còn vương lại chút lấp lánh ánh vàng của những vệt nắng cuối ngày. Hai bên bờ sông có các bạn nhỏ cùng nhau nô đùa. Chúng vừa thả diều, vừa ngâm nga bài ca với giai điệu nhẹ nhàng. Tôi không nghe rõ lời bài hát nhưng giai điệu thì rất quen thuộc, có lẽ là bài hát “Quê hương tươi đẹp” mà tôi đã được học từ hồi lớp một.
Khi màn đêm buông xuống, trăng sang ngời và tròn vành vạnh như một chiếc đĩa khổng lồ soi bóng xuống dòng sông. Dòng sông nhận được ánh sang dìu dịu của trăng trở nên lấp lánh hơn. Gió thổi lồng lộng mát mẻ vô cùng. Chúng tôi ngồi đây tâm trạng thư thái vô cùng, tất cả đều say mê phóng tầm mắt của mình ngắm nhìn dòng sông.
Dòng sông quê tôi đẹp thế đấy. Nó luôn là một hình ảnh không thể thiếu đối với tôi cũng như mỗi người dân nơi đây. Với chúng tôi, dòng sông không chỉ là một người bạn hiền mà còn là biểu tượng khiến ai đi xa cũng phải nhớ về.