Bài ca Côn Sơn được viết theo thể thơ khác nhưng ở đây được dịch bằng thể thơ lục bát. Bài thơ là bức tranh kết hợp kì diệu hài hòa giữa thiên nhiên và con người. Với hình ảnh nhân vật “ta” giữa cảnh tượng Côn Sơn nên thơ, hấp dẫn, đoạn thơ cho thấy vẻ đẹp thanh tĩnh, khoáng đạt của Côn sơn, qua đó bộc lộ cốt cách thanh cao, tâm hồn thi sĩ của chính Nguyễn Trãi.