[toc:ul]
Bài chia thành 4 đoạn:
Nội dung: Ca ngợi Nguyễn Hiền thông minh,có ý chí vượt khó nên đã đỗ Trạng nguyên khi mới 13 tuổi .
Nguyễn Hiền học đến đâu hiểu ngay đến đấy, trí nhớ lạ thường:có thể thuộc hai mươi trang sách trong ngày mà vẫn có thì giờ chơi diều.
Nhà nghèo, Hiền phải bỏ học nhưng ban ngày đi chăn trâu, cậu đứng ngoài lớp nghe giảng nhờ. Tối đến, đợi bạn học thuộc bài rồi mượn vở của bạn. Sách của Hiền là lưng trâu, nền đất, bút là ngón tay, mảnh gạch vỡ, đèn là vỏ trứng thả đom đóm vào trong. Mỗi lần có kì thi, Hiền làm bài vào lá chuối khô nhờ bạn xin thầy chấm hộ.
Chú bé Hiền được gọi là ông Trạng thả diều vì cậu đỗ Trạng nguyên năm lên 13 tuổi, lúc ấy cậu vẫn thích chơi diều .
a. Tuổi trẻ tài cao.
b. Có chí thì nên.
c. Công thành danh toại.
Cả ba câu tục ngữ, thành ngữ trên đều có nét nghĩa đúng với nội dung truyện. Nguyễn Hiền là người Tuổi trẻ tài cao, là người Công thành danh toại. Nhưng điều mà câu chuyện muốn khuyên chúng ta là Có chí thì nên. Câu tục ngữ Có chí thì nên nói đúng ý nghĩa của câu chuyện nhất.