[toc:ul]
Bài thơ được chia thành 4 đoạn:
Nội dung bài thơ: Cậu bé tuổi Ngựa thích bay nhảy, thớch du ngo?n nhi?u noi nhưng cậu rất yêu mẹ, đi đâu cũng nhớ tỡm đường về với mẹ.
Bạn nhỏ được nói đến trong bài sinh vào năm Ngọ, nên có "tuổi Ngựa". Mẹ bảo tuổi ấy là "tuổi đi" vì "Ngựa không yên một chỗ"
" Ngựa con" rong chơi khắp nơi: Qua miền trung du xanh ngắt, qua những cao nguyên đất đỏ, những rừng đại ngàn đến triền núi đá.
Trên những cánh đồng hoa, "Ngựa con" như bước vào thế giới vô cùng hấp dẫn, đó là những cánh đồng hoa, hoa mơ, hoa huệ, hoa cúc dại. Là "màu trắng" của hoa mơ. Là hương thơm "ngạt ngào" của hoa huệ. Là "gió và nắng xôn xao" trên các đồng cúc dại.
" Ngựa con" nhắn nhủ với mẹ: Tuổi con là tuổi đi nhưng mẹ đừng buồn, dù đi xa cách núi cách rừng, cách sông cách biển, con cũng nhớ đường tìm về với mẹ.
Nếu vẽ bài thơ thành một bức tranh em sẽ vẽ thành một bức tranh rất lớn: có núi sông rừng biển bao la, những cách đồng hoa, có mặt trời mới mọc đỏ rực, một chú ngựa tía đang phi xuống đèo... và xa xa cuối chân trời là hình bóng người mẹ hiền.