* Những biểu hiện về sự phát triển của vương quốc Cam-pu-chia thời Ăng-co:
- Về lãnh thổ: Dưới thời Giay-a-vác-man VII, lãnh thổ Ăng-co mở rộng bao gồm cả vùng hạ lưu sông Mê Nam và vùng trung lưu sông Mê Công.
- Về kinh tế:
+ Nông nghiệp: là ngành kinh tế chủ yếu. Ngoài ra, người dân sống bằng đánh bắt cá ở Biển Hồ và khai thác lâm sản.
+ Thủ công nghiệp: họ rất khéo tay, giỏi nghề thủ công, làm đồ gốm, trang sức và xây đền,...
+ Thương mại: việc trao đổi mua bán đã có nhưng chưa sử dụng tiền.
=> Sự phát triển kinh tế thời kì Ăng-co thu hút dân cư tập trung đông đúc quanh kinh đô, hình thành nên một khu vực thịnh vượng ở bắc Biển Hồ.
- Về văn hoá:
+ Từ thế kỉ XIV trở đi, người Ăng-co đã sáng tạo nên chữ viết riêng của mình là chữ Khơ-me.
+ Các tác phẩm văn học dân gian, truyện thơ, sử thi phát triển khá phong phú, tiêu biểu như sử thi Riêm-kê, Ja-ta-ca - các bài kinh kể lại sự tích, tiền kiếp của đức Phật,...
+ Đầu thế kỉ XIII, đạo Phật bắt đầu du nhập vào Cam-pu-chia, thay thế Hin-đu giáo và chiếm ưu thế trong xã hội.
+ Về kiến trúc, hàng trăm đền, tháp lớn nhỏ được xây dựng, trong đó nổi bật là Ăng-co Vát, Ăng-co Thom.