- Thời gian: Đêm khuya.
- Không gian: Trống trải, mênh mông rợn ngợp.
- Lòng người: Trơ trọi, từ “trơ” đi liền với “cái hồng nhan” cùng biện pháp đảo ngữ gợi cảm giác xót xa, bẽ bàng.
- Hình ảnh tương phản: Cái hồng nhan (nhỏ bé - hữu hạn) >< nước non ( to lớn – vô hạn)
=> Hoàn cảnh và tâm trạng của chủ thể trữ tình thể hiện rõ sự cô đơn, lẻ loi.
- Cụm từ “say lại tỉnh” gợi lên cái vòng luẩn quẩn, càng buồn, càng cảm nhận được nỗi đau của thân phận.
- Hình ảnh “Vầng trăng bóng xế khuyết chưa tròn” là hình tượng chứa hai lần bi kịch: Trăng sắp tàn mà vẫn khuyết chưa tròn, điều đó sự tương đồng với người phụ nữ, tuổi xuân trôi qua mà hạnh phúc vẫn còn chưa trọn vẹn.