1. Tóm tắt truyện dân gian Hồn Trương Ba, da hàng thịt.
2. Kịch bản Hồn Trương Ba, da hàng thịt.
Câu hỏi 1 : Trả lời các câu hỏi dưới đây
(Tới đây, bắt đầu lớp kịch “Cuộc đối thoại giữa Hồn và Xác”. Trên sân khấu, hồn Trương Ba tách ra khỏi xác anh hàng thịt và hiện lờ mờ trong dáng Trương Ba thật. Thân xác hàng thịt vẫn ngồi nguyên trên chõng và lúc này chỉ còn là thân xác.)
(Hồn Trương Ba bần thần nhập lại vào Xác hàng thịt. Trên sân khấu, nhân vật Trương Ba biến mất. Chỉ còn lại Xác hàng thịt mang hồn Trương Ba ngồi lặng lẽ bên chõng… Vợ Trương Ba vào.)
(Chị con dâu từ từ lui ra.)
(Khi Hồn Trương Ba ngẩng lên thì đã thấy cái Gái đứng trước mặt với cái nhìn lặng lẽ, soi mói.)
(Đứng dậy, lập cập nhưng quả quyết, đến bên cột nhà, lấy một nén hương châm lửa thắp lên. Đế Thích xuất hiện.)
…
Lời thoại nhân vật | Chỉ dẫn sân khấu tương ứng | Hình thức chính tả; tác dụng của chỉ dẫn |
Đế Thích: - Ông Trương Ba... (...) Vì lòng quý mến ông, tôi sẽ làm cu Tị sống lại, dù có bị phạt nặng... Nhưng còn ông... rốt cuộc ông muốn nhập vào thân thể ai? | ( đắn đo rất lâu rồi quyết định ) | - Chỉ dẫn sân khấu đặt trong ngoặc đơn,in nghiêng. - Tác dụng: giúp phân biệt được lời thoại của nhân vật và chỉ dẫn sân khấu, gợi ý cách diễn xuất cho diễn viên. |
...... | ....... | ....... |
Hướng dẫn trả lời:
+ (ngồi ôm đầu một hồi lâu, rồi đứng vụt dậy): - Không! Không! Tôi không muốn sống như thế này mãi…
+ (Bịt tai lại): – Tao không muốn nghe mày nữa!
+ (nghĩ ngợi):- Tôi nói thật đấy… ông Trương Ba ạ, tôi đã nghĩ kĩ: Có lẽ tôi phải đi…
+ Bà! (sau một hồi lâu) Sao lại đến nông nỗi này?
+ (lùi lại): - Tôi không phải cháu của ông!
…
- Dấu hiệu nhận biết: lời chỉ dẫn được đặt trong ngoặc đơn, in nghiêng
- Tác dụng giúp phân biệt được lời thoại nhân vật và chỉ dẫn sân khấu hướng dẫn diễn xuất là thông qua tâm trạng, hành động của nhân vật.
Ví dụ:
Hồn Trường Ba: (ngồi ôm đầu một hồi lâu, rồi đứng vụt dậy): - Không! Không! Tôi không muốn sống như thế này mãi…
Đối thoại là giao tiếp hai chiều, đề cập đến một cuộc trò chuyện giữa hai hoặc nhiều nhân vật, có sự luân phiên lời thoại giữa các nhân vật. Cuộc đối thoại sẽ tạo ra những xung đột trong cốt truyện và góp phần phát triển cốt truyện, phát triển tình cảm kịch.
Ví dụ:
- Hồn Trương Ba: Nói láo! Mày chỉ là cái vỏ bên ngoài, không có ý nghĩa gì hết, không có tư tưởng, không có cảm xúc.
- Xác hàng thịt: Có thật thế không?
…
+ Nhân vật: Nam Tào, Bắc Đẩu, con trai Trương Ba, con dâu Trương Ba, cái Gái, cu Tị, Trưởng Hoạt, Lí trưởng.
+ Sự kiện: những phiền phức của hổn Trương Ba khi sống trong thân xác của xác hàng thịt, như: hồn Truong Ba bị nhiễm những thói hư tật xấu, bị sách nhiễu, bị người thân xa lánh,..
Công việc chuyển thể tác phẩm văn học thành kịch bản sân khấu: chuyển thể tác phẩm văn học không nhất thiết phải trung thành hoàn toàn với hệ thống nhân vật, sự việc trong truyện, người chuyển thể có thể cải biên tuỳ theo dụng ý của mình thêm bột nhân vật, sự kiện,... nhằm làm nổi bật thông điệp mà mình muốn gửi gắm.
1. Tìm hiểu thông tin vở diễn
2. Xem vở diễn
Câu hỏi 2 : Trả lời các câu hỏi dưới đây
a. Chỉ ra sự kết hợp giữa ngôn ngữ cơ thể với lời nói và cho biết tác dụng của chúng.
b. So sánh và nhận xét về ngôn ngữ nhân vật trên sân khấu với ngôn ngữ nhân vật trong kịch bản.
Hướng dẫn trả lời:
Âm thanh: tiếng mưa, tiếng sấm chớp, tiếng sáo, tiếng đàn…
Ánh sáng: đèn sân khấu, đèn chiếu…
Tác dụng: Việc sử dụng các loại âm thanh, ánh sáng đó trong một số phân cảnh tiêu biểu giúp tạo sự kịch tính, hồi hộp; biểu thị thời gian… đẩy nhanh xung đột và tăng tính biểu đạt cảm xúc.
Không gian và thời lượng của vở diễn có sự hạn chế; hệ thống nhân vật có sự giảm bớt (không có sự xuất hiện của cái Gái, cu Tị); cách kết thúc cũng có sự thay đổi,...
Cách sắp xếp, bài trí sân khấu, âm thanh, ánh sáng, diễn xuất của nhân vật tác động trực tiếp đến thị giác và thính giác của người xem,... (điều này mang lại những tác động về mặt cảm xúc một cách trực tiếp, nhanh, mạnh hơn khi đọc VB).
Sự khác biệt ấy phụ thuộc vào đặc trưng của loại hình nghệ thuật biểu diễn (sân khấu) và sự cải tiến của nhà sản xuất trong quá trình hiện thực hoá kịch bản.
a. Diễn viên đã sử dụng những phương tiện phi ngôn ngữ: ngữ điệu lời nói, ngôn ngữ cơ thể…
Ví dụ: Khi diễn lời độc thoại của Hồn Trương Ba trong màn VII, diễn viên đã sử dụng:
Ngôn ngữ độc thoại: Không! Không! Tôi không muốn sống như thế này mãi.
Ngôn ngữ cơ thể: Ngồi ôm đầu một hồi lâu rồi đứng vụt dậy.
Tác dụng: Thể hiện được cảm xúc, tâm trạng của nhân vật trong từng phân cảnh.
b. Khi diễn xuất, người diễn viên vận dụng biểu cảm, cử chỉ, ngữ điệu… kết hợp với lời thoại để thể hiện cảm xúc, tính cách, tâm trạng… của nhân vật. Ngôn ngữ nhân vật trên sân khấu có tính trực quan, sống động, tác động mạnh đến người xem.
Khác biệt trong cách kết thúc:
Trong truyện dân gian, hồn Trương Ba được sống lại trong xác anh hàng thịt.
Trong kịch bản chuyển thể, hồn Trương Ba chết hẳn, xác anh hàng thịt cũng không còn, cu Tị được sống lại.
Trong vở diễn, hồn Trương Ba chết hẳn, xác anh hàng thịt và cu Tị sống lại.
=> Có sự khác nhau giữa truyện dân gian, kịch bản cũng như vở diễn trên sân khấu.
1. Các dạng sân khấu hóa tác phẩm văn học
2. Yêu cầu của hoạt động sân khấu hóa tác phẩm văn học trong nhà trường