Câu 1: Chuẩn bị cho việc trình bày bài phân tích đoạn trích Ông Giuốc-đanh mặc là phục (trích Trưởng giả học làm sang, Mô-li-e) để thấy được những đặc trưng của hài kịch, em cần thực hiện các yêu cầu nào sau đây? Lựa chọn những phương án đúng
A. Xác định những từ ngữ quan trọng để biết yêu cầu về thể loại, nội dung phạm vi bài trình bày, mục đích trình bày, đối tượng người nghe
B. Xem lại nội dung đọc hiểu đoạn trích Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục (SGK – Ngữ văn 8, tập một) và những tri thức về đặc trưng của hài kịch
C. Xác định nội dung chính của bài trình bày: đặc điểm của hài kịch thể hiện trong đoạn trích, thông điệp của đoạn trích (các thủ pháp trào phúng gây cười; phê phán thói sĩ diện, háo danh, dốt nát)
D. Viết sẵn những nội dung trình bày thành bài hoàn chỉnh để đọc khi cần thiết E. Chuẩn bị những phương tiện hỗ trợ cho bài trình bày (hình ảnh, âm thanh, bài trình chiếu,....)
Hướng dẫn trả lời:
Phương án đúng gồm: A, B, C, E
Câu 2: Theo em, dàn ý của bài trình bày phân tích đoạn trích Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục (trích Trưởng giả học làm sang, Mô-li-e) để thấy nghệ thuật trào phúng của hài kịch được sắp xếp theo sơ đồ sau đây đã phù hợp chưa? Nếu chưa, em hãy nêu ý kiến chỉnh sửa.
Hướng dẫn trả lời:
Theo em, dàn ý của bài trình bày phân tích đoạn trích Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục (trích Trưởng giả học làm sang, Mô-li-e) để thấy nghệ thuật trào phúng của hài kịch được sắp xếp theo sơ đồ đã phù hợp.
Câu 3: Dựa vào dàn ý đã chỉnh sửa (nếu có) ở bài tập 2, thực hành nói trong khoảng 7-10 phút, ghi âm hoặc quay video bài nói.
Khuyến khích đưa sản phẩm (bài nói) lên nhóm chung của lớp để nhận phản hồi từ thầy cô và các bạn.
Hướng dẫn trả lời:
I. Giới thiệu:
Nêu tên bài nói: Phân tích đoạn trích "Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục" từ tác phẩm "Trưởng giả học làm sang, Mô-li-e".
Trình bày mục tiêu của bài nói: Phân tích đoạn trích để hiểu về nghệ thuật trào phúng trong hài kịch.
II. Phân tích đoạn trích
III. Phân tích nghệ thuật trào phúng trong hài kịch:
Sử dụng các đặc điểm hài hước:
Châm biếm: Tác giả sử dụng nhân vật Ông Giuốc-đanh để châm biếm những người tự cao, coi thường người khác.
Hài hước từ tình huống: Nhân vật Ông Giuốc-đanh mặc lễ phục và kiêu căng trong hoàn cảnh không xứng đáng đã tạo ra tình huống hài hước.
Sử dụng ngôn ngữ sắc bén:
Tác giả sử dụng ngôn ngữ sắc bén, châm biếm, và mỉa mai để tái hiện tính cách và tình huống của nhân vật Ông Giuốc-đanh.
Sử dụng các từ ngữ trực tiếp để miêu tả nhân vật, ví dụ: "kiêu căng", "tự phụ".
IV. Kết luận:
Từ đó, thấy được sự tinh vi và hài hước trong việc sử dụng nghệ thuật trào phúng để gợi cảm xúc và châm biếm các vấn đề xã hội, con người.