[toc:ul]
Tên bài | Tác giả | Nội dung chính | Nhân vật |
........... | ............ | .............. | .............. |
Tên bài | Tác giả | Nội dung chính | Nhân vật |
Dế Mèn bênh vực kẻ yếu | Tô Hoài | Ca ngợi Dế Mèn có tấm lòng nghĩa hiệp, ghét áp bức, bất công, bênh vực chị Nhà Trò yếu đuối. | Dế Mèn, Nhà Trò, Bọn Nhện |
Người ăn xin | Tuốc-Ghê-Nhép | Ca ngợi cậu bé có tấm lòng nhân hậu biết đồng cảm, thương xót trước nỗi bất hạnh của ông lão ăn xin nghèo khổ. | Tôi (chú bé), Ông lão ăn xin |
a. Thiết tha, trìu mến.
b. Thảm thiết.
c. Mạnh mẽ, răn đe.
a. Thiết tha, trìu mến.
Tôi chẳng biết làm thế nào. Tôi nắm chặt bàn tay run rẩy kia:
- Ông đừng giận cháu, cháu không có gì để cho ông cả.
Người ăn xin nhìn tôi chằm chằm bằng đôi mắt ướt đẫm. Đôi môi tái nhạt nở nụ cười và tay ông cũng xiết lấy tay tôi:
- Cháu ơi ! Cảm ơn cháu. Như vậy là cháu đã cho lão rồi. - Ông lão nói bằng giọng khản đặc.
Khi ấy, tôi chợt hiểu rằng: Cả tôi nữa, tôi cũng vừa nhận được chút gì đó từ ông lão.
(Người ăn xin)
b. Thảm thiết.
Năm trước, gặp khi trời làm đói kém, mẹ em phải vay lương ăn của bọn nhện. Sau đấy, không may mẹ em mất đi, còn lại thui thủi có mình em. Mà em ốm yếu, kiếm bữa cũng chẳng đủ. Bao năm nghèo túng vẫn hoàn nghèo túng. Mấy bận bọn nhện đã đánh em. Hôm nay bọn chúng chăng tơ ngang đường đe bắt em, vặt chân, vặt cánh ăn thịt em...
(Dế Mèn bênh vực kẻ yếu)
c. Mạnh mẽ, răn đe.
Tôi thét:
Các người có của ăn của để, béo múp béo míp mà cứ đòi mãi một tí tẹo nợ đã mấy đời rồi. Lại còn kéo bè kéo cánh đánh đập một cô gái yếu ớt thế này. Thật đáng xấu hổ! Có phá hết các vòng vây đi không? ...
(Dế Mèn bênh vực kẻ yếu tiếp theo)