Câu 1:
Từ ngữ, hình ảnh mà tác giả đã sử dụng để tự phác họa bức họa chân dung về bản thân trong sáu câu thơ đầu là: chẳng phải quan mà chẳng phải dân, ngơ ngơ ngẩn ngẩn, hàau con chè, vểnh rêu, dáng văn thân
Bức chân dung thể hiện ông là một người an nhàn không có chức quan nhưng cũng không phải là dân mà ở nhà ngâm thơ đèn sách, đôi lúc kêu hãnh, kiêu ngạo với các văn thân, sống dựa vào vợ kiếm từng đồng từng hào lo cho cuộc sống. Ta thấy cuộc sống của tác giả khá nhàn hạ được vợ con hầu hạ không phải lo toan.
Câu 2:
Trào phúng là thủ pháp nghệ thuật được xây dựng dựa trên những tương phản, đối lập, mâu thuẫn từ đó làm bật lên tiếng cười mỉa mai, châm biếm. Đồng thời cũng làm nên giáo trị phê phán, tố cáo sâu sắc với hiện thực xã hội, con người trong tác phẩm.
Câu 3:
Theo em, tác giả đã thể hiện tình cảm, cảm xúcvefe sự bất lực trước cuộc sống không thể đạt được mục đích làm quan to giúp vợ sống an nhàn nên không biết sống lâu như vậy có thể làm thay đổi cuộc sống tốt hơn trong hai câu thơ cuối
Điều đó giúp ta hiểu nhà thơ tuy thể hiện trong câu thơ rất an nhàn nhưng thật ra lại rất đau khổ chán trường về lối sống hiện tại.
Câu 4:
Chủ đều của bài thơ là chế giễu về cuộc sống nhàm chán, an nhàn nhưng lại không giúp đỡ gì cho vợ con.
Một số chi tiết:
Chẳng phải quan mà chẳng phải dân
Ngơ ngơ ngẩn ngẩn hóa ra đần
Hầu con chẻ rượu ngày sai vặt
Lương vợ ngô khoai tháng phát dần
Câu 5:
Thông quan bài thơ này, tác giả muốn gửi đến người đọc thông điệp là phê phán thói hư tật xấu ở trong xã hội.