Để miêu tả nguy cơ đê vỡ và sự chống đỡ tuyệt vọng của người dân, tác giả đã sử dụng nhiều từ láy, tượng hình: Bì bõm, lướt thướt, xao xác, tầm tã, cuồn cuộn. Kết hợp nhiều ngôn ngữ biểu cảm: Than ôi!, lo thay!, nguy thay! Cùng với đó là phép đối lập giữa tình cảnh cực khổ của nhân dân so với sự thờ ơ bình chân như vại của những tên quan phụ mẫu.