Việt có nét riêng của cậu con trai mới lớn như: tính còn trẻ con, ngây thơ, hiếu động: hay tranh giành phần hơn với chị, thích đi câu cá, bắn chim...
- Đêm trước ngày lên đường: Vô tư “lăn kềnh ra ván cười khì khì”, vừa nghe vừa “chụp con đom đóm úp trong lòng tay”, rồi ngủ quên lúc nào không biết.
- Cách thương chị của Việt cũng rất trẻ con “giấu chị như giấu của riêng”.
- Bị thương nằm lại chiến trường: sợ ma cụt đầu, khi gặp lại anh em thì như thằng Út ở nhà “khóc đó rồi cười đó”.
- Luôn giữ trong mình cái ná thun, cho tới khi đã vào bộ đội
- Bị thương rất nặng tới lần 2 “trong bóng đêm vắng lặng và lạnh lẽo”, Việt không sợ chết mà lại sợ ma và bóng đêm.
- Hay tranh giành với chị.
- Rất yêu quý đồng đội nhưng không nói thật là mình có chị, sợ mất chị, phải giấu chị.