Trong văn bản, Xvai-gơ luôn gắn Đô-xtoi-ép-xki với bối cảnh thời sự chính trị và văn chương để làm nổi bật vai trò của nhà văn. Qua đó, ta hiểu một nhà văn vĩ đại không thể tồn tại riêng lẻ mà phải được đặt trong quan hệ gắn bó với bối cảnh của dân tộc, đất nước. Phải đặt cuộc đời nhân vật với bối cảnh chính trị văn chương nhằm khẳng định sự vĩ đại của nhà văn không những với lịch sử văn học mà còn đối với lịch sử xã hội, đất nước.