Nói về một kỉ niệm đẹp của em với gia đình, bạn bè hoặc thầy cô giáo

Với đề văn mẫu lớp 4 chân trời sáng tạo: Nói về một kỉ niệm đẹp của em với gia đình, bạn bè hoặc thầy cô giáo baivan.net tổng hợp nhiều bài viết khác nhau giúp học sinh có thêm nhiều tư liệu tham khảo viết bài. Hi vọng đây sẽ là nguồn tài liệu hữu ích để các em hoàn thiện những bài tập làm văn hay. Kéo xuống để tham khảo

[toc:ul]

Bài văn mẫu 1: Nói về một kỉ niệm đẹp của em với gia đình, bạn bè hoặc thầy cô giáo

Có bao giờ bạn cảm thấy tin rằng sau một giấc mơ, những điều mà bạn luôn khao khát sẽ trở thành hiện thực? Tôi đã từng có khoảnh khắc tin tưởng mạnh mẽ vào điều đó và luôn ghi nhớ sự kỳ diệu mà giấc mơ đã mang lại cho tôi.

Ngày đó là một buổi tối cuối tuần tuyệt đẹp, bầu trời đầy sao và gió nhẹ thoảng qua. Tôi nằm trên trần nhà, ngả mình nhìn những ngôi sao lấp lánh. Bất ngờ, không gian xung quanh tôi dường như bừng sáng, và trong ánh sáng lung linh đó, ông tôi đã xuất hiện, đến bên tôi với nụ cười hiền hòa trên khuôn mặt phúc hậu, tươi hồng, và mái tóc bạc phơi. Ông tôi vẫn thế: cao ráo, mặc bộ quân phục giản dị, và ánh mắt tràn đầy tình thương. Tôi vô cùng hạnh phúc khi được ngắm nhìn gương mặt ấy và nắm lấy bàn tay ấm áp của ông. Tôi muốn hỏi ông nhiều điều, về cuộc sống của ông, về nơi ông ở, và liệu ông có nhớ đến gia đình hay không... Nhưng tôi không biết bắt đầu từ đâu.

Ông kể cho tôi nghe những câu chuyện cổ tích mà ông thường kể. Giọng điệu của ông vẫn như xưa: êm đềm, trầm lắng và ấm áp. Ông hỏi tôi về việc học tập, kiểm tra sổ sách và bài vở của tôi. Đôi lúc, ông nhíu mày khi thấy tôi viết chăm chút kém. Tuy nhiên, ông không trách mắng, chỉ nhẹ nhàng khuyên tôi cố gắng học hành chăm chỉ hơn. Ông nhìn tôi với ánh mắt từ bi và đầy động viên. Ông còn nói rằng những ước mơ mà ông từng nảy mầm, tôi phải cố gắng biến chúng thành hiện thực. Ông ghi chép những ước mơ đó trên một tờ giấy. Chỉ có con đường học tập mới có thể giúp tôi thực hiện những ước mơ đó...

Ông dẫn tôi ra ngoài, đến một con đường làng tràn ngập hoa thơm và cỏ xanh. Ông và tôi cùng nhau đi dạo và trò chuyện, tận hưởng niềm vui đồng hành. Ông nói rằng ông muốn đón mùa xuân đến nhà của tôi và chọn một cành đào từ chợ hoa xuân. Màu hồng nhẹ của hoa, với những cánh hoa mịn màng và mềm mại như làn da em bé, khiến tôi thích thú. Tôi đi bên ông, cầm tay ông, và tận hưởng niềm vui của việc này, cảm giác như mình là một đứa trẻ. Ông ôm cành đào trên tay và nói rằng mùa xuân đã nằm trong những bông hoa đó... Xung quanh chúng tôi, chợ hoa rộn ràng, với người mua và người bán, tạo nên bầu không khí sôi động và náo nhiệt. Họ cũng đang chuẩn bị đón mùa xuân đến!

Tôi đang cười đùa, đi bên ông và chia sẻ những niềm vui, nhưng bất ngờ tôi nghe thấy tiếng mẹ gọi tên một cách to lớn. Tôi bật dậy tỉnh giấc và nhận ra rằng tất cả chỉ là một giấc mơ...

Mặc cho tất cả chỉ là một giấc mơ, nhưng khoảnh khắc kỳ diệu trong đó đã đáp ứng niềm mong ước của tôi. Tôi cảm thấy buồn nuối, nhưng cũng học được nhiều bài học từ giấc mơ đó. Quan trọng nhất, tôi đã được gặp ông, nhận được sự khích lệ và niềm tin từ ông, và được hướng dẫn cách biến những ước mơ thành hiện thực.

Bài văn mẫu 2: Nói về một kỉ niệm đẹp của em với gia đình, bạn bè hoặc thầy cô giáo

Trong mấy năm đi học, em đã có rất nhiều kỉ niệm buồn vui dưới mái trường thân yêu. Nhưng kỉ niệm mà tôi sẽ chẳng bao giờ quên đó là kỉ niệm hồi lớp 1, khi em tập viết và cô giáo đã tận tình cầm tay tôi viết từng nét.

Tròn 6 tuổi, em bước vào lớp một với tất cả sự háo hức. Em học đọc rất nhanh, chỉ nghe cô giáo đọc một lần, em có thể đọc theo vanh vách. Nhưng viết với em quả là một hành trình gian nan. Em thuận tay trái, từ nhỏ mẹ đã rèn cho em cầm bút tay phải. Nhưng cứ khi nào không có ai nhìn là em lại đổi tay. Cô giáo đầu tiên của em tên là Ngọc. Đúng như cái tên, cô xinh xắn và rạng rỡ, lại trìu mến, hiền dịu. Cô biết em thuận tay trái nên thường xuống bàn quan sát tôi viết. Bước vào học kì hai, chúng tôi tập viết chữ nhỏ, lại viết những bài chính tả dài hơn. Chữ em dần nguệch ngoạc. Trong giờ chính tả hôm đó, cô chép những dòng chữ tròn trịa lên bảng, chúng em chép vào vở của mình. Vì thấy cô không để ý, em lại đổi tay để viết.

Đến cuối buổi học, cô Ngọc trả vở chính tả cho chúng em. Cô bắt đầu nhận xét. Bỗng, cô nhắc tới em: “Bạn Gia Bảo hôm nay viết có tiến bộ. Tuy nhiên, cô nghĩ là con đang quên một điều.” Em hoảng hốt cúi mặt xuống. Trong tà áo dài thướt tha, cô bước xuống bàn em và tiếp lời: “Cả lớp nhớ cô dặn khi viết, tay chúng ta cầm bút thế nào không?” Lớp tôi đồng thanh nhắc lại lời cô dặn. Cô lại nói: “Tuy vậy, bạn Gia Bảo vẫn quên. Cô phê bình Gia Bảo trong buổi học ngày hôm nay.” Rồi cô nhìn thẳng em và nói: “Cô hi vọng Gia Bảo sẽ nhớ lời cô dặn.” Một vài bạn cất tiếng cười chê bai. Nghe thấy vậy, khuôn mặt em nóng bừng, nước mắt ứa ra và bàn tay vò trang vở vừa viết. “Cô thấy hôm nay chữ con viết tròn, đều đúng khoảng cách. Con viết đẹp hơn rất nhiều bạn.” – Cô lại nhẹ nhàng nói. Cả lớp im phăng phắc. Em được cô khen lại thấy êm lòng nên trút bỏ được cơn tức giận của một cậu con trai hiếu thắng.

Từ đó, em kiên trì rèn viết bằng tay phải. Lên lớp 2, tôi đã viết được những dòng chữ vô cùng sạch đẹp. Dù bây giờ, em không còn được học cô nữa, nhưng những bài học lí thú hay lời dạy ân cần của cô vẫn còn in đậm trong tâm trí em.

Bài văn mẫu 3: Nói về một kỉ niệm đẹp của em với gia đình, bạn bè hoặc thầy cô giáo

Lật giở từng trang trong cuốn album, em lại nhớ đến những kỉ niệm bên bà. Đó là kí ức ngọt ngào không thể nào phai mờ trong trí nhớ em. Em còn nhớ như in hình ảnh bà nội với mái tóc bạc phơ đang cặm cụi nhóm bếp sau nhà. Em chạy đến ngồi cùng bà nấu cơm. Khói bốc lên làm em cay mắt. Bà thấy vậy liền lau nước mắt cho em. Bà bảo em ra ngoài chơi cho đỡ nóng. Nhìn bà vất vả nấu cơm, em thương bà lắm! Bà là người vô cùng đặc biệt trong lòng em.

Bài văn mẫu 4: Nói về một kỉ niệm đẹp của em với gia đình, bạn bè hoặc thầy cô giáo

Ngày còn nhỏ, em thường xuyên bị ốm. Mỗi lần như vậy, mẹ đều thức đêm để chăm sóc em. Có lần em sốt cao, mẹ đã tìm mọi cách để em hạ sốt. Mẹ chườm khăn mát lên đầu rồi pha thuốc cho em uống. Mẹ hỏi han xem em đã đỡ mệt hay chưa. Em vô cùng xúc động trước tình cảm ấy. Với em, mẹ luôn là người em yêu thương nhất.

Tìm kiếm google: Văn mẫu 4 chân trời sáng tạo đề Nói về một kỉ niệm đẹp của em với gia đình, bạn bè hoặc thầy cô giáo, bài văn hay lớp 4 về Nói về một kỉ niệm đẹp của em với gia đình, bạn bè hoặc thầy cô giáo,những bài văn hay Nói về một kỉ niệm đẹp của em với gia đình, bạn bè hoặc thầy cô giáo văn mẫu 4 chân trời

Xem thêm các môn học

Văn mẫu 4 chân trời sáng tạo


Đia chỉ: Tòa nhà TH Office, 90 Khuất Duy Tiến, Thanh Xuân, Hà Nội
Điện thoại hỗ trợ: Fidutech - click vào đây
Chúng tôi trên Yotube
Cùng hệ thống: baivan.net - Kenhgiaovien.com - tech12h.com