[toc:ul]
Tiếng đàn Ba-la-lai-ca trên sông Đà
Trên sông Đà
Một đêm trăng chơi vơi
Tôi đã nghe tiếng Ba-la-lai-ca
Một cô gái Nga mái tóc màu hạt dẻ
Ngón tay đan trên những sợi dây đồng.
Lúc ấy
Cả công trường đang ngủ cạnh dòng sôg
Những tháp khoan nhô lên trời ngẫm nghĩ
Những xe ủi, xe ben sóng vai nhau nằm nghỉ
Chỉ có tiếng đàn ngân nga
Với một dòng trăng lấp loáng sông Đà,
Ngày mai
Chiếc đập lớn nối liền hai khối núi
Biển sẽ nằm bỡ ngỡ giữa cao nguyên
Sông Đà chia ánh sáng đi muôn ngả
Từ công trình thủy lợi đầu tiên.
QUANG HUY
Nội dung: Bài thơ ca ngợi vẻ đẹp kỳ vĩ của công trình thủy điện sông Đà, sức mạnh của những người đang chinh phục dòng sông và sự gắn bó của con người với thiên nhiên.
Đêm trăng tĩnh mịch vừa sinh động nhờ:
Có tiếng đàn Ba-la-lai-ca của cô gái Nga
Có dòng sông lấp loáng dưới ánh trăng
Có các sự vật được tác giả so sánh bằng phép nhân hóa như: Công trường đang ngủ, tháp khoan ngẫm nghĩ, xe ủi, xe ben nằm nghỉ....
Hình ảnh đẹp trong bài thơ thể hiện sự gắn bó giữa con người với thiên nhiên trong đêm trăng bên sông Đà:
Chỉ còn tiếng đàn ngân nga
Với dòng trăng lấp loáng sông Đà
Chiếc đập lớn nổi lên hai khối núi
Biển sẽ nằm bỡ ngỡ giữa cao nguyên.
Những câu thơ sử dụng phép nhân hóa là:
Cả công trường say ngủ cạnh dòng sông
Những tháp khoan nhô lên trời ngẫm nghĩ
Những xe ủi xe ben sóng vai nhau nằm nghĩ
Biển sẽ nằm bỡ ngỡ giữa cao nguyên
Sông Đà chia ánh sáng đi muôn ngã