Nguồn gốc của Cốm được tác giả đợi tả bằng : hạt thóc nếp đầu tiên còn nặng trĩu thân lúa còn tươi, dưới ánh nắng, giọt sữa dần dần đông lại, bông lúa càng cong xuống, nặng vì cái chất quý trong sạch của trời, Mùi thơm mát của hương lúa non, Bông lúa ngày càng cong xuống, Giot sữa trắng thơm, Hương vị ngàn hoa cỏ nằm trong bông lúa.
Giọng văn nhẹ nhàng, có lúc như tâm sự, lúc lại gọi mời ân tình và thân mật: “Các bạn có ngửi thấy…”. Cách miêu tả của ông làm cho ta có cảm giác như ông đang nhìn thấy “trong vỏ xanh kia” những giọt sữa đang “dần dần đông lại” và “ngửi thấy cả mùi thơm của bông lúa non” rất nhẹ nhàng. Ngòi bút nghệ thuật của tác giả tài hoa, điêu luyện trong việc lựa chọn chi tiết, ngôn từ, nhất là các tính từ để chỉ hương sắc.