-
"Áo em trắng quá nhìn không ra": hư ảo,mơ hồ -> hình ảnh người xưa xiết bao thân yêu nhưng xa vời,không thể tới được nên tác giả rơi vào trạng thái hụt hẫng, bàng hoàng, xót xa. Câu thơ vừa sáng bừng lên niềm hi vọng thì nó đã cho Hàn Mặc Tử cảm nhận ngay sự tuyệt vọng. Đáng lẽ "áo em trắng quá" thì anh phải nhìn rất rõ em. Thế nhưng áo em càng trắng bao nhiêu thì anh lại càng không nhìn ra bấy nhiêu. Thực ra anh không dám nhìn bởi vì em quá trong trắng, thanh cao...