Hai câu thơ đầu bài thơ mở đầu đã mở ra tâm trạng nhớ thương da diết của tác giả:
- Tiếng gọi làm nao lòng người, nỗi nhớ như nén chặt, bỗng trào dâng: "Sông Mã xa rồi, Tây Tiến ơi!- Nhớ về rừng núi, nhớ chơi vơi".
- Từ "ơi" bắt vần với từ láy "chơi vơi" làm cho âm điệu câu thơ trở nên tha thiết sâu lắng, bồi hồi.
- Hai chữ "nhớ" như hai nốt nhấn gợi tả nỗi nhớ "chơi vơi" cháy bỏng khôn nguôi.
- Từ Phù Lưu Chanh ông nhớ dòng song Mã, nhớ núi rừng miền Tây, nhớ đoàn binh trong những năm đầu kháng chiến.
- Bao kỉ niệm đẹp một thời chinh chiến bỗng sống dậy.