-
Khi Phăng-tin chết: Giăng-Van-Giang như chết lặng đi, một nỗi đau xót khôn tả, sửa sang lại tóc, vuốt mắt cho chị, đặt lên tay chị một nụ hôn, thì thầm với chị những lời cứu cánh -> Những hành động và việc làm cao cả đầy tình nghĩa lòng nhân ái sống hết mình cho tình thương đồng thời thể hiện giá trị thẩm mỹ giàu chất nhân văn trong một con người nghèo khổ.
- Sau khi Phăng-tin chết:
- Mạnh mẽ, quyết liệt:
- “Giật gãy giường”
- “Cầm lăm lăm cái thanh giường”
- “Nhìn trừng trừng”
-> Cử chỉ, thái độ của tình thương, bảo vệ tình thương -> Người cầm quyền đã khôi phục lại uy quyền.