Bài thơ này miêu tả cảnh mùa xuân: “Từ bốn phương trời xa cánh hoa đào lả tả gợn sóng hồ Bi-oa.”
Quý ngữ trong bài thơ là: Hoa đào ( chỉ mùa xuân): Quanh hồ Bi-wa có trồng rất nhiều hoa anh đào. Mỗi khi gió thổi, cánh hoa anh đào lại rụng lả tả như mây. Cánh hoa hồng nhạt, mong manh rụng xuống mặt hồ làm cho mặt hồ gợn sóng.
Khung cảnh thiên nhiên mà bài thơ gợi lên thể hiện sự tương giao của các vật trong vũ trụ: sự tương giao của mọi vật trong vũ tru, mọi vật trong thế giới này đều tác động qua lại lẫn nhau, không có vật thể nào tồn tại độc lập.
=> Triết lí sâu xa nhưng lại được thể hiện bằng những hình tượng giản dị, nhẹ nhàng. Đó chính là cảm thức thẩm mỹ của bài thơ.