[toc:ul]
Bài thơ đã giúp ta có những cảm nhận mới về đời sống, về mối quan hệ giữa con người cá nhân với vũ trụ vô biên. Con người đứng trước dòng đời mênh mông có lẽ cũng như vậy, vô định và mãi tìm đích đến của hạnh phúc trên cuộc đời mình. Đây cũng là tâm tư của tác giả trước dòng sông. Thêm vào đó, nhà thơ Huy Cận đã sử dụng cả nhiều hình ảnh tương phản để tượng trưng cho cái rộng lớn của thiên nhiên hùng ví dụ như trời thì cao chót vót, còn mặt nước lại sâu thẳm. Càng như vậy, con người lại càng nhỏ bé, yếu đuối đến đáng thương.
Bài thơ giúp em nhận ra thế giới này thật bao la, rộng lớn. Con người chỉ là một phần rất nhỏ bé trong vũ trụ nhưng lại không thể thiếu. Sự có mặt của chúng ta là một phần của tạo hóa, là những đóa hoa nở rộ điểm xuyến trong vũ trụ rộng lớn. Ở đó, đôi khi ta sẽ cảm thấy rất cô đơn, cô độc nhưng cũng có lúc lại cảm thấy hạnh phúc, tràn ngập tình yêu. Dù biển và vũ trụ có lớn đến đâu, con người vẫn là độc nhất, là sinh vật duy nhất trong vũ trụ có thể cảm nhận được nó.
Bài thơ đã giúp em có thêm được những cảm nhận thật đáng quý về đời sống và mối quan hệ giữa con người cá nhân với vũ trụ vô biên. Con người chúng ta thật nhỏ bé trước thế giới rộng lớn này. Chúng ta có thể như con thuyền, hoặc cành củi khô giữa dòng nước. Cả cuộc đời chúng ta bị xô đẩy đến với nhiều thử thách để tìm kiếm bến bờ hạnh phúc nhưng có người sẽ tìm thấy rất sớm, có người lại mãi mãi cũng không tìm thấy được. Vậy nên chúng ta hãy cố thương yêu lấy nhau, đùm bọc và giúp đỡ nhau để không cô đơn giữa dòng đời rộng lớn này.
Bài thơ đã giúp ta có những cảm nhận mới về đời sống, về mối quan hệ giữa con người cá nhân với vũ trụ vô biên. Đó là một vũ trụ vô cùng vô tận và sự nhỏ nhoi của kiếp người với nỗi sầu thiên cổ. Khi đứng trước không gian vô tận như vậy, con người càng cảm thấy bâng khuâng, cô đơn vì nhớ quê hương da diết.