Khi tiễn chồng ra lính: "Chàng đi chuyến này, thiếp chẳng dám mong đeo được ấn phong hầu, mặc áo gấm trở về quê cũ, chỉ xin ngày về mang theo được hai chữ bình yên, thể là đủ rồi. Chỉ e việc quân khó liệu, thế giặc khôn lường. Giặc cuồng còn lẩn lút, quân triều còn gian lao, rồi thế chẻ tre chưa có, mà mùa dưa chín quá kì, khiến cho tiện thiếp băn khoăn, mẹ hiền lo lắng. Nhìn trăng soi thành cũ, lại sửa soạn áo rét, gửi người ải xa, trồng liễu rủ bãi hoang, lại thổn thức tâm tình, thương người đất thú! Dù có thư tín nghìn hàng, cũng sợ không có cảnh không bay bổng."
Qua lời thoại trên,có thể khẳng định nhân vật "nàng"hay Vũ Nương là người con gái đẹp người,đẹp nết. Nàng là người không ham vinh hoa phú quý,luôn coi trọng sự an nguy của chồng cũng như hạnh phúc gia đình. Điều đó cho ta thấy nàng là 1 người vợ chung thủy,1 lòng 1 dạ với người chồng,đồng thời thể hiện vẻ đẹp truyền thống của người phụ nữ VN thời phong kiến.