Sự tức giận của Trương Sinh khi nghe lời của bé Đản đã trút giận lên Vũ Nương vừa đáng thương vừa đáng trách. Đáng thương vì nếu trong trường hợp người chồng đi xa về phát hiện vợ lăng loàn thì cũng khó có thể kiểm soát được bản thân. Nhưng đáng trách vì Trương Sinh đã giận quá mất không, dẫn đến sự việc đáng tiếc xảy ra với người vợ của mình. Chính vì thiếu lòng tin tưởng vợ cho nên khi giặc tan, chàng trở về, nghe câu nói ngây thơ của con trẻ, lòng ghen tuông của chàng trỗi dậy lấn át cả tình thương khiến chàng hành động mù quáng mà không cần quan tâm đến lời giãi bày, biện minh của vợ. Trương Sinh còn là một con người hết sức cố chấp, bảo thủ. Nếu đã tin tưởng điều gì thì chàng khó lòng mà thay đổi. Khi Vũ Nương van nài muốn chàng hiểu rõ nguồn cơn sự việc, chàng đã không nói. Bởi Trương Sinh tin tưởng chắc chắn vào điều mình nghĩ là sự thật và sợ nói ra Vũ Nương sẽ tìm lời mà thoái thác, phủ lấp sự việc. Hành động ích kỷ, đê tiện ấy của chàng đã đẩy Vũ Nương đến sự tuyệt vọng, khiến nàng phải lấy cái chết để chấm dứt nỗi ô nhục trong nỗi dày vò ghê gớm.