Hai cuộc tháo chạy đều là hình ảnh hỗn loạn, nhục nhã đến ê chề nhưng hai đoạn văn được viết bằng hai giọng điệu khác nhau. Khi miêu tả cuộc tháo quân của quân tướng nhà Thanh nhịp điệu câu văn nhanh, mạnh, gấp gáp hàm chưa sự hả hê, sung sướng trước kết cục thảm bại của lũ cướp nước. Còn đoạn miêu tả cuộc rút chạy của vua tôi Lê chiếu Thống nhịp điệu chậm, âm lượng có phần ngậm ngùi, chua sót trước sự sụp đổ của một vương chiều mà mình từng tôn thờ.