Bài văn mẫu lớp 10: Câu chuyện về một người mà anh (chị) khâm phục, ngưỡng mộ

Đề bài: Kể lại câu chuyện về một người mà anh (chị) khâm phục, ngưỡng mộ

Bài làm

Không phải ai sinh ra cũng may mắn, hạnh phúc. Có những người cuộc đời đầy bất hạnh khó khăn nhưng vẫn vươn lên để sống thật tốt. Tôi rất khâm phục, ngưỡng mộ những người có ý chí như vậy. Giống như chị Hiền - hàng xóm của tôi.

Chị Hiền lớn hơn tôi 5 tuổi, là một cô gái xinh xắn đáng yêu. Năm nay chị vừa tròn 20 tuổi, hiện đang là sinh viên Y đa khoa của một trường đại học danh tiếng. Câu chuyện của chị đã trở thành câu chuyện mà người làng tôi ai cũng biết, là câu chuyện truyền cảm hứng và sức mạnh cho tôi mỗi khi mệt mỏi, chán chường.

Gia đình chị Hiền không được trọn vẹn như những gia đình khác. Tôi có bố mẹ thương yêu, ông bà chiều chuộng. Nhưng chị Hiền thì không, chị chỉ có một người bà ngoại, 2 năm trước bà đã qua đời. Tôi nghe kể lại bố mẹ chị đi làm ăn xa, từ khi chị chưa tròn 2 tuổi, cô chú đã mất nơi đất khách quê người, bà ngoại chị bươn trải quanh năm, một nắng hai sương nuôi chị khôn lớn. Mẹ tôi kể rằng chị vất vả lắm, 5 tuổi bé con con đã phụ giúp bà nấu cơm, chăm lo nhà cửa. Quần áo mới có khi mấy năm mới có được một bộ, ai cũng thương.

Hoàn cảnh gia đình khó khăn nhưng chị học rất giỏi. Anh trai tôi học cùng chị mà tối ngày học thêm môn này môn kia, kết quả chẳng khá lên bao nhiêu. Trong khi chị Hiền lúc nào cũng xếp thứ nhất lớp. Buổi sáng chị đến lớp, còn buổi chiều ở nhà phụ bà ngoại làm bánh đi bán, kiếm tiền để trang trải cuộc sống, vất vả khó khăn vô cùng. Tôi thường để dành tiền để mua cho chị hai chiếc bánh mỗi ngày, chỉ mong giúp chị được một chút. Chị biết nên quý tôi lắm.

Chuyện không may bất ngờ ập đến khi chị chuẩn bị bước vào kỳ thi đại học quan trọng. Bà ngoại chị đột ngột qua đời, không hề có sự chuẩn bị hay báo trước nào khác. Chị mất đi chỗ dựa duy nhất vào trước thời khắc quyết định trong cuộc đời mình. Tôi nghe tin, chạy sang nhà chị rồi chỉ biết ôm lấy chị mà khóc, ai cũng xót thương cho cô bé ngoan hiền mà bất hạnh. Hàng xóm láng giềng giúp chị lo tang lễ cho bà xong xuôi, cũng động viên chị cố gắng đi thi, năm nay bỏ rồi năm sau làm sao thi lại được nữa.

Chị đi thi và đỗ cao nhất tỉnh. Giấy báo điểm gửi về, mọi người vừa mừng lại vừa lo, lo chị một thân con gái một mình làm sao kham nổi mấy năm đại học. Nhưng rồi chị bảo chị sẽ lên thành phố sớm, tự kiếm việc để chi trả học phí cho mình. Tôi vừa bất ngờ vừa khâm phục chị vô cùng. Mẹ và mọi người đều cho chị ít tiền, ban đầu chị một mực từ chối và bảo:

- Mọi người thương con, con cảm ơn mọi người lắm. Nhưng mọi người giúp con nhiều rồi. Con sẽ không nhận nữa.

Mãi đến khi mẹ tôi đứng ra nói:

- Con cứ cầm đi, mọi người đỡ con đi học. Mai này con thành cô bác sĩ giỏi, về khám cho bà con là được.

Một hồi lâu sau, chị mới đồng ý. Chị hứa sẽ không phụ lòng các cô các bác cố gắng học hành, mộ bà ngoại còn mới, nhờ bà con trông nom. Trước hôm chị đi, tôi sang chơi và tặng chị món quà nho nhỏ. Chị xoa đầu tôi dịu dàng nói cảm ơn. Tôi vẫn nhớ khi ấy tôi nghẹn ngào mà nói rằng:

- Em thương chị lắm.

Chị nhẹ nhàng ôm lấy tôi:

- Chị tin chỉ cần chị cố gắng mọi chuyện sẽ ổn. Cảm ơn em.

Bấy giờ tôi mới nhận ra chị mạnh mẽ và kiên cường biết chừng nào. Chị lên thành phố và một năm sau mọi người vẫn nhận được tin chị xếp hạng cao, được học bổng của trường. Tôi vui hơn ai hết, vừa tự hào vừa khâm phục chị. Chị đã vượt lên tất cả nỗi đau để kiên cường như một cây xương rồng.

Còn ít ngày nữa thôi chị sẽ về thăm quê. Nghĩ đến gương mặt rạng rỡ kiên định của chị, tôi thấy lòng mình rộn ràng hẳn lên. Chị Hiền của tôi nhất định sẽ hạnh phúc, tôi tin như vậy vì chị hoàn toàn xứng đáng.

Tìm kiếm google:

Xem thêm các môn học

Bài văn mẫu 10


Đia chỉ: Tòa nhà TH Office, 90 Khuất Duy Tiến, Thanh Xuân, Hà Nội
Điện thoại hỗ trợ: Fidutech - click vào đây
Chúng tôi trên Yotube
Cùng hệ thống: baivan.net - Kenhgiaovien.com - tech12h.com