Những người lính cách mạng trong bài thơ tham gia cuộc kháng chiến đều xuất thân từ nông thôn, chưa từng quen biết nhau từ trước. “Quê hương anh nước mặn đồng chua, Làng tôi nghèo đất cày lên sỏi đá. Anh với tôi đôi người xa lạ, Tự phương trời chẳng hẹn quen nhau.” Họ có người đến từ miền biển, có người đến từ đồi núi. Nhưng tất cả họ đều lớn lên từ những vùng cơ cực, lớn lên trong cảnh nghèo khó, lam lũ, vất vả. Sự tương đồng trong xuất thân ấy đã giúp họ gần nhau, quen nhau và gắn bó với nhau.