Ở câu thơ Gian nhà không mặc kệ gió lung lay tác giả dùng từ "mặc kệ", không phải chỉ người lính vô tâm, vô tình với gia đình mà từ “mặc kệ” đã cho thấy sự quyết tâm ra đi của những người lính; họ gửi lại quê hương, ruộng nương, gian nhà và cả những tình cảm buồn vui của thời thơ ấu cho người thân yêu để lên đường cầm súng đánh giặc cứu nước