1. Từ ngữ nhân vật trữ tình tự xưng: Em - chúng anh, ta.
Sự đặc biệt của sân khấu do lính đảo tự tạo: đá san hô kê lên thành sân khấu, vài tấm tôn chôn thành cánh gà, phông màn là gió Trường Sa.
2. Chi tiết những người lính đảo tự họa về ngoại hình của họ: lính trẻ lính già đều trọc tếu như nhau, gọi đùa nhau là sư cụ, là bà con xa với bụt ốc.
3. Bản tình ca của lính đảo đặc biệt ở chỗ những giai điệu đầy ngang tàng, được ví như gió biển nơi đây, lời ca thì chứa đựng những nỗi nhớ với thương.
4. Biện pháp điệp trong các khổ thơ 8,9: nào hát lên...
5. Kết thúc bài thơ thể hiện nỗi bàng hoàng với hình ảnh những đá trọc đầu.