[toc:ul]
- Đi san mặt đất trích từ truyện Mẹ Trời, Mẹ Đất của người Lô Lô.
- VB Đi san mặt đất trong SGK được trích từ Hợp tuyển thơ văn Việt Nam, tập VI, Văn học dân tộc ít người, quyển 1, Nông Quốc Chấn (Chủ biên), Tràng Thị Giàng, Lê Trung Vũ sưu tầm, dịch, NXB Văn học, Hà Nội, 1979, tr. 432 – 438.
Câu 1. Đoạn trích nói về việc từ xưa lắm rồi, loài người đã rủ nhau đi san mặt đất để làm ăn vì: Bầu trời nhìn chưa phẳng/ Mặt đất còn nhấp nhô.
Câu 2. Loài người phải chung sức, chung lòng. Nếu chung sức, chung lòng thì việc gì cũng làm được. Con người đóng vai trò quan trọng trong việc cải tạo thiên nhiên, góp phần tạo ra thế giới.
Câu 3. Người Lô Lô xưa nhận thức về thế giới cũng còn khá thô sơ. Tuy nhiên, đoạn trích cũng cho thấy họ cũng đã hiểu vai trò của con người trong việc cải tạo thiên nhiên để thiên nhiên phục vụ con người.