Số phận thảm thương của người dân thuộc địa trong các cuộc chiến tranh phi nghĩa được miêu tả:
- Họ không được hưởng tí nào về quyền lợi đã thế họ phải đột ngột xa gia đình, quê hương vì những mục đích vô nghĩa, vì những vinh dự hão huyền. Họ phơi thây trên các chiến trương châu Âu, xuống tận đáy biển bảo vệ tổ quốc của loài thủy quái, bỏ xác ở những vùng miền hoang vu ở Ban-căng, lấy máu mình tưới những vòng nguyệt quế.
- Những người hậu phương không trực tiếp ra trận thì cũng phải làm việc cật lực trong những kho thuốc súng ghê tởm khạc ra từng tiếng phổi, bị vắt kiệt sức hoặc bị nhiễm đủ loại chất độc hại rồi chết.
- Kết quả là tám vạn người không bao giờ thấy mặt trời trên quê hương mình nữa. Tác giả còn nêu ra con số chính xác về sự hi sinh của những người bản địa cho những mục đích xấu xa của thực dân (Tổng cộng có bảy mươi vạn người bản xứ đặt chân lên đất Pháp; và trong số ấy, tám vạn người không bao giờ còn trông thấy mặt trời trên quê hương đất nước mình nữa).