Thái độ của các quan cai trị thực dân đố với người dân thuộc địa ở hai thời điểm trước chiến tranh và khi chiến tranh xảy ra.
- Trước chiến tranh, họ chỉ coi người dân thuộc địa là những tên da đen bẩn thỉu, những tên “An-nam-mít”, chỉ biết kéo xe tay và ăn đòn của quan cai trị.
- Đến khi có chiến tranh, chúng lại đổi giọng, coi dân thuộc địa là “con yêu”, “người bạn hiền” của các quan lớn, bé, đã vậy còn phong cho danh hiệu tối cao “chiến sĩ bảo vệ công lý và tự do. Họ được các quan cai trị tâng bốc lên, khoác cho những danh hiệu cao quý và rồi đẩy họ đi khắp các chiến trường.
=> Cách đối xử của bọn thực dân lộ rõ bản chất bỉ ổi và thủ đoạn lừa bịp của chúng. Những người An Nam, vô hình trung đã trở thành vật hi sinh, trở thành những tấm lá chắn cho Pháp trên khắp các chiến trường.