1. Quan sát ảnh đoàn xe ra trận (trong những năm chống Mĩ cứu nước), trả lời câu hỏi:
a. Đoàn xe đi trên những con đường như thế nào (mặt đường dưới bánh xe, mặt đất ven đường, cây cối, bầu không khí, quang cảnh xung quanh,...)?
b. Con đường, khung cảnh trong hai tấm ảnh gợi cho em ấn tượng gì?
Quan sát hai bức ảnh em thấy:
a. Đoàn xe đi trên con đường gập ghềnh, quanh co bị cày xới bởi bom đạn. Cây cối hai bên đường xơ xác, bầu không khí thê lương đầy khói bụi và mùi thuốc súng đạn. Quang cảnh vô cùng hoang tàn trong đống đổ nát của chiến tranh.
b. Con đường, khung cảnh gợi cho em nhớ lại những bộ phim tư liệu về chiến tranh mà em đã có dịp được xem. Đó chính là sự tàn phá của bom đạn chiến tranh trên đất nước chúng ta. Nhưng cũng qua đó, em thấy được rõ hơn tinh thần quả cảm, chiến đấu hi sinh, anh dũng của quân và dân ta để chống lại kẻ thù, bảo vệ lãnh thổ đất nước. Vì vậy, em tự hứa lòng mình sẽ cố gắng học tập, rèn luyện để trở thành người có ích cho xã hội.
2-3-4. Đọc, giải nghĩa và luyện đọc
5. Thảo luận, trả lời câu hỏi:
(1) Vì sao xe của cả tiểu đội không có kính?
(2) Những hình ảnh nào trong bài thơ nói lên tinh thần dũng cảm và lòng hăng hái của các chiến sĩ lái xe?
(3) Tình đồng chí, đồng đội của các chiến sĩ được thể hiện trong những câu thơ nào?
(1) Xe của cả tiểu đội không có kính vì bom đạn của quân thù đã làm vỡ kính. Nó thể hiện qua câu thơ "bom giật, bom rung, kính vỡ mất rồi".
(2) Những hình ảnh thể hiện tinh thần dũng cảm và lòng hăng hái của các chiến sĩ lái xe trong thơ như:
Tinh thần dũng cảm: Bom giật, bom rung, kính vỡ, ung dung, nhìn đất trời, nhìn thẳng.
Lòng hăng hái: Mưa tuôn, mưa xối ướt cả áo, chưa cần thay áo, lái trăm cây số nữa, gió lùa làm áo mau khô.
=> Dù hoàn cảnh chiến tranh ác liệt, những chiếc xe vận tải vượt qua mưa bom bão đạn để ra chiến trường, những người chiến sĩ vẫn lạc quan, "ung dung" làm chủ phương tiện ra tiền tuyến để chiến đấu. Chiếc xe không kính gây ra không ít khó khăn cho những người lính lái xe nhưng họ vẫn giữ vững tinh thần lạc quan, dám chấp nhận mọi gian khổ hi sinh để hoàn thành nhiệm vụ chở vũ khí và lương thực... chi viện cho tiền tuyến.
(3) Tình đồng chí, đồng đội của các chiến sĩ được thể hiện trong những câu thơ:
Gặp bè bạn suốt dọc đường đi tới
Bắt tay qua cửa kính vỡ rồi
4. Hình ảnh những chiếc xe không có kính vẫn băng băng ra trận giữa bom đạn của kẻ thù gợi cho em cảm nghĩ gì? Chọn ý trả lời đúng nhất.
a. Các chú bộ đội lái xe rất dũng cảm, không sợ bom đạn của kẻ thù.
b. Các chú bộ đội lái xe trải nhiều gian nan, vất vả trên đường ra mặt trận
c. Các chú bộ đội dũng cảm, yêu đời, bất chấp khó khăn, bom đạn của kẻ thù.
5. Nêu ý nghĩa của bài thơ. Chọn ý trả lời đúng nhất.
a. Bài thơ nói lên sự gian nan, vất vả của các chiến sĩ lái xe.
b. Bài thơ ca ngợi tinh thần dũng cảm, lạc quan của các chiến sĩ lái xe.
c. Bài thơ ca ngợi tinh thần chịu đựng gian khổ của các chiến sĩ lái xe.
4. Đáp án: c. Các chú bộ đội dũng cảm, yêu đời, bất chấp khó khăn, bom đạn của kẻ thù.
5. Đáp án: b. Bài thơ ca ngợi tinh thần dũng cảm, lạc quan của các chiến sĩ lái xe.
1. Nghe thầy cô giới thiệu và kể (2 lần) câu chuyện Những chú bé không chết
2. Dựa vào tranh, kể lại từng đoạn, kể lại toàn bộ câu chuyện Những chú vé không chết
Tranh 1: Phát xít Đức ồ ạt đưa quân sang xâm lược Liên Xô. Đến đâu, chúng cũng cướp phá, bắn giết hết sức tàn bạo
Tranh 2: Mấy tên phát xít dẫn một chú bé đến tên chỉ huy và bắt đầu tra khảo.
Tranh 3: Đêm hôm sau, du kích tấn công vào chính khu vực chúng đóng quân. Kho tàng của bọn phát xít nổ tung. Nhưng chúng cũng bắt được một em nhỏ.
Tranh 4: Sang đêm thứ ba,bọn phát xít càng không được ngủ yên. Đêm ấy, du kích đánh thẳng vào sở chỉ huy của chúng, còn chính tên sĩ quan thì bị bắt sống đem về khu du kích trong rừng. Khi người ta mở băng bịt mắt, hắn nhìn thấy trước mặt là một người du kích đứng tuổi và bên cạnh bác ta lại là chú bé mặc áo sơ mi xanh có hàng cúc trắng.
Phát xít Đức ồ ạt đưa quân sang xâm lược Liên Xô. Đến đâu, chúng cũng cướp phá, bắn giết hết sức tàn bạo… Một buổi chiều, bọn phát xít bất ngờ xông vào làng nọ. Khắp làng không một bóng người. Không gặp sự chống cự của du kích, Chúng tưởng được yên thân. Nhưng trời vừa tối, tiếng súng đã nổ ran. Bọn phát xít nhớn nhác hỏi nhau: “ Bắn ở đâu thế ?” Một tên lính hấp tấp từ ngoài chạy vào, nói: “ Bắn nhau ở cánh rừng kia kìa ! Đã bắt được một tên du kích ! ” .
Một lát sau, mấy tên lính dẫn một chú bé đến trước mặt tên chỉ huy. Chú bé chừng mười ba, mười bốn tuổi, mặc áo sơ mi xanh có hàng cúc trắng. Tên sĩ quan hỏi :
- Mày là ai ?
Chú bé kiêu hãnh trả lời :
- Tao là du kích!
Tên sĩ quan quát:
- Đội du kích của chúng mày ở đâu?
Chú bé trả lời, giọng khinh bỉ:
- Tao không biết!
Tên sĩ quan nổi giận, ra lệnh cho bọn lính hành hạ, tra tấn chú bé rất dã man, nhưng chú không nói nửa lời. Gần sáng, bọn chúng đem chú ra bắn.
Đêm hôm sau, du kích tấn công vào chính khu vực chúng đóng quân. Kho tàng của bọn phát xít nổ tung. Nhưng chúng cũng bắt được một em nhỏ.
Tên sĩ quan kinh ngạc hỏi:
- Mày là ai?
Chú bé kiêu hãnh trả lời:
- Tao là du kích!
Tên phát xít không còn tin ở mắt mình nữa.
Trước mặt hắn vẫn là chú bé mặc áo sơ mi xanh có hàng cúc trắng mà hắn đã ra lệnh cho bọn lính bắn chết đêm qua. Tên sĩ quan rền rĩ:
-Ôi lạy chúa! Đất nước này thật là ma quỷ!
Rồi hắn gào lên:
- Treo cổ! Treo cổ nó lên!
Mệnh lệnh của hắn được thi hành ngay.
Sang đêm thứ ba,bọn phát xít càng không được ngủ yên. Đêm ấy, du kích đánh thẳng vào sở chỉ huy của chúng, còn chính tên sĩ quan thì bị bắt sống đem về khu du kích trong rừng. Khi người ta mở băng bịt mắt, hắn nhìn thấy trước mặt là một người du kích đứng tuổi và bên cạnh bác ta lại là chú bé mặc áo sơ mi xanh có hàng cúc trắng. Hắn quỳ phục xuống chân chú bé, lảm nhảm như một kẻ loạn trí :
- Xin tha tội cho tôi! Tha tội cho tôi! Tôi đâu biết Ngài có thể chết đi sống lại như phù thủy thế này!
Nhưng người phiên dịch chỉ vào bác du kích đứng tuổi, bảo hắn:
- Đây là cha của hai đứa trẻ bị ngươi giết đêm hôm kia và đêm hôm qua. Trước mặt ngươi là đứa con thứ ba của bác ấy.
Tên sĩ quan phát xít kêu lên một tiếng rồi gục xuống sát đất, không dám ngẩng đầu lên
3. Thảo luận để trả lời câu hỏi:
(1). Câu chuyện ca ngợi phẩm chất gì ở các chú bé?
a. Tinh thần dũng cảm, sự hi sinh trong cuộc chiến đấu bảo vệ Tổ quốc.
b. Tinh thần dũng cảm, không khuất phục trước kẻ thù.
c. Tinh thần bất khuất chông bọn xâm lược tàn bạo.
(2). Vì sao truyện có tên là Những chú bé không chết?
a. Vì ba chú bé trong truyện là anh em, ăn mặc giông nhau nên tên phát xít tương chú bé luôn sông lại.
b. Vì tên phát xít giết hết chú bé này đến chú bé khác nhưng các chú bé vần tiếp nối nhau xuất hiện.
c. Vì tinh thần dũng cảm, sự hi sinh của các chú bé sẽ sông mãi trong tâm trí mọi người.
(1). Câu chuyện ca ngợi phẩm chất gì ở các chú bé?
Đáp án: a. Tinh thần dũng cảm, sự hi sinh trong cuộc chiến đấu bảo vệ Tổ quốc.
(2). Vì sao truyện có tên là Những chú bé không chết?
Đáp án: c. Vì tinh thần dũng cảm, sự hi sinh của các chú bé sẽ sông mãi trong tâm trí mọi người.
Kể cho người thân nghe câu chuyện Những chú bé không chết. Trao đổi với người thân về ý nghĩa câu chuyện
=> Trả lời:
Kể câu chuyện: "Những chú bé không chết"
Phát xít Đức ồ ạt đưa quân sang xâm lược Liên Xô. Đến đâu, chúng cũng cướp phá, bắn giết hết sức tàn bạo… Một buổi chiều, bọn phát xít bất ngờ xông vào làng nọ. Khắp làng không một bóng người. Không gặp sự chống cự của du kích, Chúng tưởng được yên thân. Nhưng trời vừa tối, tiếng súng đã nổ ran. Bọn phát xít nhớn nhác hỏi nhau: “ Bắn ở đâu thế ?” Một tên lính hấp tấp từ ngoài chạy vào, nói: “ Bắn nhau ở cánh rừng kia kìa ! Đã bắt được một tên du kích ! ” .
Một lát sau, mấy tên lính dẫn một chú bé đến trước mặt tên chỉ huy. Chú bé chừng mười ba, mười bốn tuổi, mặc áo sơ mi xanh có hàng cúc trắng. Tên sĩ quan hỏi :
- Mày là ai ?
Chú bé kiêu hãnh trả lời :
- Tao là du kích!
Tên sĩ quan quát:
- Đội du kích của chúng mày ở đâu?
Chú bé trả lời, giọng khinh bỉ:
- Tao không biết!
Tên sĩ quan nổi giận, ra lệnh cho bọn lính hành hạ, tra tấn chú bé rất dã man, nhưng chú không nói nửa lời. Gần sáng, bọn chúng đem chú ra bắn.
Đêm hôm sau, du kích tấn công vào chính khu vực chúng đóng quân. Kho tàng của bọn phát xít nổ tung. Nhưng chúng cũng bắt được một em nhỏ.
Tên sĩ quan kinh ngạc hỏi:
- Mày là ai?
Chú bé kiêu hãnh trả lời:
- Tao là du kích!
Tên phát xít không còn tin ở mắt mình nữa.
Trước mặt hắn vẫn là chú bé mặc áo sơ mi xanh có hàng cúc trắng mà hắn đã ra lệnh cho bọn lính bắn chết đêm qua. Tên sĩ quan rền rĩ:
-Ôi lạy chúa! Đất nước này thật là ma quỷ!
Rồi hắn gào lên:
- Treo cổ! Treo cổ nó lên!
Mệnh lệnh của hắn được thi hành ngay.
Sang đêm thứ ba,bọn phát xít càng không được ngủ yên. Đêm ấy, du kích đánh thẳng vào sở chỉ huy của chúng, còn chính tên sĩ quan thì bị bắt sống đem về khu du kích trong rừng. Khi người ta mở băng bịt mắt, hắn nhìn thấy trước mặt là một người du kích đứng tuổi và bên cạnh bác ta lại là chú bé mặc áo sơ mi xanh có hàng cúc trắng. Hắn quỳ phục xuống chân chú bé, lảm nhảm như một kẻ loạn trí :
- Xin tha tội cho tôi! Tha tội cho tôi! Tôi đâu biết Ngài có thể chết đi sống lại như phù thủy thế này!
Nhưng người phiên dịch chỉ vào bác du kích đứng tuổi, bảo hắn:
- Đây là cha của hai đứa trẻ bị ngươi giết đêm hôm kia và đêm hôm qua. Trước mặt ngươi là đứa con thứ ba của bác ấy.
Tên sĩ quan phát xít kêu lên một tiếng rồi gục xuống sát đất, không dám ngẩng đầu lên.
Ý nghĩa câu chuyện: