Câu 1: Đọc bài và thực hiện yêu cầu:
Cây bàng không rụng lá
Phố tôi có một cây bàng. Ai đã trồng cây bàng ấy, tôi không rõ. Chỉ biết bây giờ cây đã to lắ rồi. Đến mùa quả chín, một mùi thơm ngòn ngọt, lờ lợ tỏa ra, lên mãi tận gác ba, gác tư.
Khi tôi đã biết suy nghĩ, tôi mới nhận ra được một điều rất lạ: Cây bnagf trồng ở phố tôi không rụng lá.
Tôi đem chuyện đó hỏi bố, bố tôi hơi nhíu lông mày, từ từ đứng dậy:
Nào, con ra đây
Hai bố con cùng đứng ở ngoài hành lang, nhìn xuống đường. Cây bàng như ngủ yên dưới bầu trời thoang thoảng ảnh trăng non…
Lúc này là tám giờ, con ạ…
Bố tôi nói tiếp:
Con có thể thức đến mười rưỡi được không?
Được ạ
Bố bảo tôi cứ đi ngủ, đến giờ bố sẽ gọi. Mặc dù thấy lạ nhưng cơn buồn ngủ kéo đến khiến tôi ngủ quên mất.
Bố gọi tôi dạy cùng bố đi xuống gác khi trời vừa mưa xong. Xuống mặt đường, tôi đứng sững lại. Trước mặt tôi là những chiến lá bàng nằm la liệt trên đường phố như những cái quạt mo lung linh ánh điện. Thật là lạ, lá rơi thế này mà đến sáng mai, tuyệt không còn một cái! Xa xa …đâu tận cuối phố, tôi nghe thấy tiếng chổi tre khua loạt xoạt. Từ nãy, bố tôi đứng yên …
Theo Phong Thu
Tìm ý trả lời đúng cho các câu hỏi dưới đây:
Bạn nhỏ nhận ra điều gì rất là ở phố nhà mình?
A. Phố có một cây bàng rất to.
B. Cây bàng ở phố không rụng lá.
C. Cây bàng to có rất nhiều quả chín.
D. Mùi bàng chín tỏa lên tận gác ba, gác tư.
Trả lời:
Cây bàng ở phố không rụng lá
Bạn nhỏ hỏi bố điều gì?
A. Về người đã trồng cây bàng trên phố.
B. Về điều rất lạ mà bạn thấy ở cây bàng.
C. Về hương vị của những quả bàng chín.
D. ề cây bàng, quả bàng và hương vị của nó.
Trả lời:
Về điều rất lạ mà bạn thấy ở cây bàng
Bố đã giải đáp cho bạn nhỏ bằng cách nào?
A. Bảo bạn nhỏ quan sát cây bàng thật kĩ khi trời vừa mưa xong.
B. Dặn bạn nhỏ thức đến mười giờ rưỡi để xem cây bàng trên phố.
C. Đánh thức bạn nhỏ dậy và dẫn bạn nhỏ đi ra phố sau mười giờ đêm.
D. Chỉ cho bạn nhỏ cách quan sát cây bàng và đường phố sau cơn mưa.
Trả lời:
Đánh thức bạn nhỏ dậy và dẫn bạn nhỏ đi ra phố sau mười giờ đêm.
Theo em, câu chuyện nói về điều gì?
A. Vẻ đẹp của cây bàng vào mùa rụng lá.
B. Vẻ đẹp của đường phố sau cơn mưa.
C. Vẻ đẹp của những người công nhân môi trường.
D. Vẻ đẹp của âm thanh tiếng chổi tre.
Trả lời:
Vẻ đẹp của những người công nhân môi trường.
Từ ngữ nào là chủ ngữ trong câu “Cây bàng trồng ở phố tôi không rụng lá."?
A. Cây bàng.
B. Ở phố tôi.
C. Phố tôi.
D. Cây bàng trồng ở phố tôi.
Trả lời:
Cây bàng trồng ở phố tôi.
Từ nào sau đây có nghĩa giống với từ in đậm trong câu "Tôi vụthiểu tất cả: Vì sao cây bàng không rụng lá. "?
A. chợt
B. vừa
C. đã
D. mới
Trả lời:
Chợt
Câu 2: Thực hiện một trong hai đề bài sau:
a) Viết bài văn tả một vườn rau hoặc một vườn hoa mà em thích.
b) Trường em có rất nhiều cây. Viết bài văn tả một cây bóng mát hoặc cây hoa gắn bó với em và bạn bè.
Gợi ý:
a) Ngày nào cũng vậy, đi học về là em chạy ngay ra vườn rau của bà phía sau nhà. Đó là nơi mà em yêu thích nhất trong căn nhà nhỏ của mình.
Vườn rau không rộng, chỉ khoảng 10m2, được bà rào quanh bằng gậy tre, tranh lũ gà, vịt nhà em chạy vào quậy phá. Luống rau được phân thành nhiều vồng nhỏ song song với chiều rộng của luống. Trong từng vồng, cải đã lên cao chừng hai mươi xen-ti-mét. Những cây cải xanh non, tươi roi rói dưới lớp sương mỏng ban sáng. Những ngọn lá phía dưới cùng to bản, hình bầu dục như những chiếc dép xanh xếp xòe tròn quanh gốc. Lớp lá phía trên là lá non, ngắn và nhỏ hơn, úp vào nhau như còn ngại ngùng nắng gió. Ở một số cây cải, hoa nở vàng rộ, năm cánh xòe rộng, rung rinh trước gió trông thật là đẹp. Mỗi buổi sáng thức dậy hay mỗi chiểu tối khi mặt trời lặn xuống, em sẽ cùng bà xách một xô nước ra sau vườn để tưới cho từng luống rau.
Cũng nhờ khu vườn nhỏ này mà cả gia đình luôn sẵn đĩa rau xanh mướt trên bàn cơm. Đó là thành quả chăm sóc của em và bà. Em rất yêu khu vườn nhỏ xanh mướt, đầy sức sống của nhà mình.
Ngay giữa sân trường tôi sừng sững một cây phượng. Tôi không biết “bác” được trồng từ lúc nào. Tôi chỉ biết rằng khi tôi cắp sách tới trưởng thì “bác” đã già, già lắm.
Nhìn từ xa, cây như một người khổng lồ, mái tóc màu xanh. Thân cây to, hai người ôm không xuể. vỏ cây xù xì nổi lên những u cục như người bị bướu. Nhưng ít ai biết rằng trong lớp vỏ xù xì đó dòng nhựa mát lành đang cuồn cuộn chảy để nuôi cây. Mùa xuân về, cây đâm chồi nảy lộc. Lá phượng giống lá me, mỏng, nhìn như những hạt cốm non. Những cành cây mập mạp như hàng trăm cánh tay đưa ra, đón ánh sáng mặt trời để sưởi ấm cho mình. Rồi những tiếng ve râm ran đầu tiên của mùa hạ cất lên, cây bắt đầu trổ hoa. Khi chưa muốn khoe vẻ đẹp của mình, hoa e lệ ẩn mình trong khi đài hoa xanh mỡ màng. Từng nụ, từng nụ uống sương đêm và tắm nắng mai rồi từ từ hé nở. Hoa phượng có năm cánh, mượt như nhung, toàn một màu đỏ thắm. Nhị hoa dài, xung quanh có một lớp phấn hung hung vàng. Hết mùa hoa, trên cây lấp ló những chùm quả phượng. Quả phượng giống quả bồ kết nhưng dài và to hơn.
Mỗi lần hoa phượng nở, lòng chúng tôi rộn lên bao cảm xúc, vừa vui lại vừa buồn, lại xen cả lo lắng. Tôi vui vì sắp được nghỉ hè, buồn phải xa ngôi trường, còn lo lắng vì mùa thi đang đến. Hàng ngày, chúng tôi tưới nước cho cây. Đôi lúc lại có một số cậu học trò tinh nghịch trèo lên cây để hái quả. Những kỉ niệm đẹp về người “bạn già” thật đẹp và đáng quý làm sao.
Thế rồi, kết thúc một năm học, chúng tôi phải nghỉ hè, xa bạn bè, xa cô giáo, xa “bác” phượng kính yêu.