[toc:ul]
a.
Gió rát mặt, Đảo luôn thay hình dáng
Sỏi cát bay như lũ chim hoang
(Trần Đăng Khoa)
b.
Những giai điệu ngang tàng như gió biển
Nhưng lời ca toàn nhớ với thương thôi
Đêm buông xuống nhìn nhau không rõ nữa
Cứ ngỡ như vỏ ốc cất thành lời
(Trần Đăng Khoa)
c.
Con gặp lại nhân dân như nai về suối cũ
Có đón giêng hai, chim én gặp mùa,
Như đứa trẻ thơ đói lòng gặp sữa
Chiếc nôi ngừng bỗng gặp cánh tay đưa.
(Chế Lan Viên)
d.
Tình yêu là vũ khí
Giữ đất trời quê hương
(Lò Ngân Sủn)
Trả lời:
a. Tác dụng: nhấn mạnh sự khắc nghiệt, gian khó của những người lính.
b. Tác dụng: nhấn mạnh sự lạc quan, yêu đời dù hoàn cảnh làm việc khó khăn của người lính.
c. Tác dụng: nhấn mạnh khát khao được về với quê hương, đất nước.
d. Tác dụng: nhấn mạnh tình yêu quê hương và tình yêu đôi lứa trong người lính.
a. Ôi những cánh đồng quê chảy máu
Dây thép gai đâm nát trời chiều
b. Trán cháy rực nghĩ trời đất mới
Lòng ta bát ngát ánh bình minh
c. Súng nổ trời giận dữ
Người lên như nước vỡ bờ
Nước Việt Nam từ máu lửa
Rũ bùn đứng dậy sáng lòa.
Trả lời:
Biện pháp | Tác dụng |
hoán dụ, nhân hóa | Khắc họa lên một bức tranh làng quê đầy tang thương |
ẩn dụ | Khắc họa hình ảnh |
so sánh | Nhấn mạnh tinh thần yêu nước của dân tộc ta |
a.
Đã tan tác những bóng thù hắc ám
Đã sáng lại trời thu tháng Tám.
(Tố Hữu)
b.
Trời xanh đây là của chúng ta
Núi rừng đây là của chúng ta
Những cánh đồng thơm mát
Những ngả đường bát ngát
Những dòng sông đỏ nặng phù sa
(Nguyễn Đình Thi)
c.
Từ những năm đau thương chiến đấu
Đã ngời lên nét mặt quê hương
Từ gốc lúa bờ tre hồn hậu
Đã bật lên những tiếng căm hờn
(Nguyễn Đình Thi)
d.
Sân khấu lô nhô mấy chàng đầu trọc
Người xem ngốn ngang cũng rặt lính trọc đầu
(Trần Đăng Khoa)
Trả lời:
Biện pháp | Tác dụng |
Ẩn dụ | Thể hiện cảm hứng tự hào của tác giả |
Điệp ngữ | Nhằm khẳng định tinh thần đoàn kết dân tộc, lời tuyên ngôn chắc nịch |
Nhân hóa | Thể hiện sự quyết tâm sự thù hận với lũ giặc |
Nhân hóa | Làm nổi bật rõ nét về sự thiếu thốn về vật chất và phải đối đầu với thiên nhiên khắc nghiệt |
Trả lời:
"Đất nước là một trong những bài thơ tiêu biểu của Nguyễn Đình Thi. Bài thơ cho thấy vẻ đẹp của đất nước, nêu lên niềm tự hào về lịch sử, văn hóa, truyền thống của dân tộc. Các câu thơ có độ dài, ngắn xen kẽ nhau cùng nhịp điệu biến đổi linh hoạt, kết hợp với những hình ảnh sinh động, biểu cảm, có những đoạn hình ảnh tương phản, có sức khái quát cao tạo cho đoạn thơ như một áng văn hay ca ngợi về tình yêu quê hương, đất nước. Nhà thơ đã diễn tả sâu sắc, tinh tế tiếng nói nội tâm của nhân vật trữ tình, có sự đan xen cảm xúc và suy tưởng.