[toc:ul]
Trả lời:
Văn bản kể lại sự việc Thúy Vân giả dại.
Diễn biến sự việc:
Trả lời:
Nhân vật chính trong văn bản: Xúy Vân.
- Con gái của huyện Tề, đảm đang, khéo léo, được gả cho Kim Nham.
- Nghe lời xui giả điên để giải thoát khỏi Kim Nham của Trần Phương, sau bị Trần Phương bội hứa, từ giả điên thành điên thật.
- Xúy Vân đi ăn xin, Kim Nham bắt gặp bèn sai người đem nén bạc và nắm cơm cho nàng, biết được Xúy Vân xấu hổ, đau đớn, nhảy xuống sông tự vẫn.
Trả lời:
Trả lời:
Để hình dung hành động, cảm xúc, tâm trạng của Xúy Vân: nói lệch, vỉa, hát quả giang, đế.
Trả lời:
Nửa điên dại, ngô nghê, nửa chân thực, tỉnh táo, rất giàu hình ảnh, nhiều ngụ ý.
Trả lời:
Một người dại dột, tài cao nhưng lại phụ Kim Nham say đắm Trần Phương, nghe theo lời xui dại của hắn là giả điên, để thoát khỏi chồng, cuối cùng từ chỗ giả điên thành điên thật.
Trả lời:
Thể hiện tâm trạng lạc lõng, vô nghĩa trong gia đình chồng, nỗi thất vọng trước mâu thuẫn giữa ước mơ hạnh phúc gia đình đầm ấm, tâm trạng uất ức, cơ đơn, quẫn bách, nàng cô đơn, tủi phận vì không có người chia sẻ.
Trả lời:
Điệu múa Xúy Vân cho thấy là một cô gái đảm đang, khéo léo "điệu múa bắt nhện, xe tơ, dệt củi".
Trả lời:
Xúy Vân than về nỗi nhỡ về người tình, trằn chọc không thể ngủ được, lưu luyến mỗi tình xưa.
Biện pháp tu từ ẩn dụ: thể hiện trạng thái ấm ức, cô đơn, quẫn bách, gợi tả tình cảnh bế tắc, phản ánh sức nặng của áp lực từ nhiều phía.
Trả lời:
Những điều ngược đời, phi thực tế trong câu hát của Xúy Vân:
“Chiếc trống cơm, ai khéo vỗ nên bông,
......
Cưỡi con gà mà đi đánh giặc!”
Trả lời:
- Lối nói: như nói lệch, vỉa, nói điệu sử rầu, nói.
- Làn điệu: Quá giang, con gà rừng, sắp, sa lệch, hát ngược.
- Vũ điệu: Múa điệu bắt nhện, xe tơ, dệt cửi.
- Chỉ dẫn sân khấu: Đế.
a. Sự "nhập vai" là người bị điên dại của Xúy Vân.
b. Ước mơ về cuộc sống gia đình của nàng.
c. Thực tế cuộc sống của nàng trong gia đình chồng.
Trả lời:
a.
- Tôi chấp tay lạy bạn đừng cười,
Tôi không trăng gió gặp người gió trăng,
Gió trăng thời mặc gió trăng
Ai ơi giữ lấy đạo hằng chớ quên.
- Chẳng giấu gì Xúy Vân là tôi
Tuy dại dột, tài cao vô giá,
Thiên hạ đồn rằng tôi hát hay đã lạ,
Ai cũng gọi là cô là Xúy Vân
Phụ Kim Nham, say đắm Trần Phương
Nên đến nỗi điên cuồng rồ dại.
b.
Chờ cho bông lúa chín vàng
Để anh đi gặt, để nàng mang cơm.
c.
- Con gà rừng ăn lẫn với công
Đắng cay chẳng có chịu được, ức!
Bông bông dắt, bông bông díu
Xa xa lắc, xa xa líu
Láng giềng ai hay, ức bởi xuân huyên.
Trả lời:
Nàng cảm thấy ấm ức, cô đơn, quẫn bách, nỗi tủi phận vì những áp lực tứ phía, khó khăn đè lên đôi vai nàng trong khi ấy Xúy Vân không có một người người sẻ chia những điều đó. Những câu nói ngược, đầy những phi lí, nghịch dị khơi gợi về một thực trạng nội tâm xáo trộn, bất ổn, đầy trớ trêu. Xúy Vân dường như rơi vào trạng thái hỗn loạn, điên dại, rối bời, mất phương hướng.
Trả lời:
Nghệ thuật diễn tả: Tác giả đan xen các lời thật, lời điên để thể hiện sự mâu thuẫn trong tâm trạng. Sử dụng các lối nói, làn điệu, vũ điệu, chỉ dẫn sân khấu khác nhau để thể hiện sự thay đổi trong tâm lý, tâm trạng nhân vật.
Trả lời:
Xúy Vân đáng thương hơn đáng trách. Nàng khao khát yêu thương và được yêu thương như bao người phụ nữ khác. Thế nhưng Kim Nham lại không hiểu mà mải đeo đuổi công danh. Xúy Vân đáng trách ở chỗ quá cả tin và không biết vượt qua bế tắc của bản thân để giữ trọn đạo vợ chồng, quyết tìm hạnh phúc của riêng mình mà phụ bạc để rồi phải chết một cách đau đớn.
Trả lời:
Trước khi muốn kết thúc mối quan hệ vợ chồng với Kim Nham để theo Trần Phương, nàng phải tìm hiểu kĩ con người kia là người như thế nào để đưa ra quyết định.