Bài làm
Trong cuộc sống của chúng ta có rất nhiều tấm gương người tốt việc tốt mà chúng ta cần phải nêu gương học hỏi. Đối với riêng tôi thì tấm gương ấy chính là Diệp Quỳnh, người bạn thân thiết nhất đã để lại trong tôi rất nhiều ấn tượng sâu sắc.
Quỳnh có dáng người cân đối với khuôn mặt nhỏ nhắn. Đôi mắt to tròn, hàm răng trắng tinh đều như hạt bắp. Quỳnh rất hay cười, nụ cười bạn vô cùng tươi tắn và rạng rỡ, mỗi khi cười trông khuôn mặt bạn như sáng bừng cả lên. Quỳnh không chỉ một người có thành tích học tập xuất sắc mà còn có tấm lòng nhân ái, luôn quan tâm giúp đỡ bạn bè.
Trong lớp, môn học nào Quỳnh cũng phát biểu và đóng góp ý kiến nhiều nhất. Bài làm của bạn ấy lúc nào cũng 9 với 10 điểm. Bởi vì kết quả học tấp tốt nên quỳnh rất hay giúp đỡ chúng tôi trong học tập. Bài nào mọi người chưa hiểu rõ, Quỳnh đều kiên nhẫn giảng giải từng li từng tí cho các bạn hiểu. Giờ ra chơi, Quỳnh ngôi lại lớp dò lại các kiến thức, kiểm tra bài tập của những bạn học yếu. Được cô giáo tin tưởng và các bạn quý mến như vậy, nhưng Quỳnh không bao giờ tự kiêu. Quỳnh luôn khiếm tốn, hòa nhã, yêu thương bạn bè.
Có một lần, tôi bị sốt cao phải nghỉ học hai ngày. Tôi còn đang lo sợ khi đi học sẽ không theo kịp các bạn. Không ngờ Quỳnh đã tranh thủ làm hết bài tập ở nhà, rồi đem vở trên lớp đến giảng cho tôi. Quỳnh còn chép phụ bài giúp tôi nữa. Hôm ấy, tôi cảm động suýt rơi nước mắt. Nhờ vậy mà tình bạn giữa tôi và Quỳnh ngày càng thân thiết và gắn bó hơn.
Một hôm, trên đường đi học về, lúc ngang qua một ngã tư, tôi và Quỳnh đang đứng chờ ở phần đường dành cho người đi bộ. Vừa đói, vừa mệt, tôi chỉ mong đèn đỏ mau bật lên cho dòng xe cộ dừng lại để qua đường. Chăm chú nhìn vào cột đèn tín hiệu, tôi chẳng để ý gì đến những người xung quanh. Bỗng có tiếng: “Bà ơi, khoan đã, chưa sang được đâu bà ạ!” Tôi quay lại thì thấy một bà cụ đang định bước xuống lòng đường. Dòng xe cộ vẫn ào ào lướt tới. May quá, một bàn tay đã kịp kéo bà đứng lại. Đèn đỏ bật lên, tôi bước nhanh qua. Ngoái lại, tôi thấy Quỳnh đang chầm chậm dắt bà cụ qua đường. Sang đến nơi, Quỳnh còn chỉ đường cho bà cụ đi xuôi xuống cuối phố. Bà cụ chống gậy dò dẫm từng bước. Việc làm của Quỳnh đã đánh thức trong tôi sự quan tâm đến mọi người, dù là những người mình thoáng gặp trên đường. Tôi chợt hiểu ra rằng ai cũng có cơ hội để làm việc tốt, chỉ cần mình có một trái tim nhân hậu.
Tôi rất tự hào vì mình có một người bạn thân như Quỳnh. Tôi thấy mình còn phải học hỏi thêm rất nhiều điều ở Quỳnh. Bạn là một tấm gương sáng xứng đáng để tôi và các bạn khác noi theo.