[toc:ul]
Trong nhà, em và bố đều rất thích các chương trình thể thao đặc biệt là những chương trình liên quan tới thể hình. Hôm nay, trên ti vi sẽ phát trực tiếp cuộc thi đấu của các lực sĩ cử tạ trong SEA GAMES 29. Em và bố cùng háo hức chờ đợi.
Phải mất tới năm phút để ổn định tổ chức. Sau lời giới thiệu của người dẫn chương trình, người lực sĩ từ sau cánh gà bước ra. Người lực sĩ ấy mặc một bộ thể thao bó sát để lộ những cơ bắp cuồn cuộn của mình. Anh khá trẻ, chắc mới chỉ ngoài 20 tuổi. Dáng người cao với chiều cao phải hơn 1m85. Nghe ban tổ chứ thông báo anh đang đạt mức cân nặng 80kg. Đó là một thân hình cân đối, chuẩn mực. Anh có mái tóc đen bóng và một khuôn mặt cương nghị với một nụ cười thân thiện. Vì là lực sĩ nên các cơ trên người anh đã trải qua tập luyện trở nên săn chắc và đẹp đẽ. Bắp tay và bắp chân của anh rắn chắc với những bước đi chắc nịch, đầy sức mạnh. Làn da của anh màu nâu đồng cổ khỏe mạnh. Em chưa từng nhìn thấy người lực sĩ nào ngoài đời nên em rất háo hức, xem họ sẽ thi thố tài năng của mình như thế nào.
Sau bước chuẩn bị và khởi động, anh lực sĩ đi đến bên chiếc hộp đựng bột, lấy một ít bột xoa vào hai tay cho đỡ trơn rồi bước lên sân khấu để dự thi. Nhân viên hậu trường đã chuẩn bị xong mức tạ anh sẽ nâng. Em vẫn chưa tưởng tượng việc một người có thể nâng được mức tạ lớn gấp đôi, thậm chí gấp 3 lần trọng lượng cơ thể mình. Điều ấy quả thực là phi thường. Trang phục thi đấu của anh lực sĩ được trang bị thật cẩn thận và kĩ càng. Cũng đúng thôi, đây là một bộ môn thể thao nguy hiểm đến tính mạng. Người vận động viên có thể gặp chấn thương bất cứ lúc nào. Bố em đã bảo với em như thế. Anh lực sĩ đã vào vị trí, sẵn sàng cho bài thi của mình. Hai đầu tạ đã được thêm các đĩa tạ cho đủ cân, phù hợp với bài thi. Mức tạ đã được nâng lên tới 200kg - bằng với trọng lượng của một con bò vàng lúc trưởng thành. Không biết anh lực sĩ kia có thể nâng được lên không. Em và bố hồi hộp ngồi chờ đợi. Sau tiếng còi của trọng tài, anh lực sĩ đứng dang hai chân roộng bằng vai làm trọng tâm cho cả cơ thể. Anh cúi người, hai tay nắm lấy đòn tạ. Em thấy anh phải chỉnh lại tư thế một chút. Có lẽ đấy là kĩ thuật của cá vận động viên khi nâng tạ, cũng là cách để họ giảm thiểu tối đa những chấn thương có thể có trong quá trình đẩy tạ lên. Hít một hơi thật sâu, anh dồn sức vào hai cánh tay, chân vẫn trụ vững, cố gắng nâng tạ lên. Tạ được nâng dần dần từ dưới đất lên đến gối, rồi ngực rồi ngang cổ. Lúc đưa ngực lên đến ngang cổ, anh phải ngồi xuống để lấy lực rồi mới đứng lên. Cánh tay với những cơ bắp cuồn cuộn đang chống đỡ sức nặng 200kg của quả tạ. Tim em đập thình thịch vì anh lực sĩ phải đứng yên đến năm giây. Đây là lúc quyết định của bài dự thi, vì anh mới đi được một nửa chặng đường. Tạ phải được nâng qua đầu, giữ lại trong khoảng mười giây mới được tính là hoàn thành xuất sắc bài thi. Cả hội trường đều nín thở. Thời gian như ngưng lại. Anh lực sĩ đứng vững, thở đều rồi hai tay cố sức đẩy tạ lên cao. Cùng lúc ấy, chân người lực sĩ bật lên, một chân đứng làm trụ, còn chân kia bật ra sau làm đà. Rồi như một điều kì diệu, anh đẩy chân lên trước và cái tạ được nâng lên cao. Cánh tay người lực sĩ nổi lên những đường gân, chứng tỏ sức nặng của quả tạ. Một giây, hai giây...năm giây, sáu giây,...mười giây. Tiếng còi của trọng tài vang lên tuyên bố bài thi của anh đã kết thúc, thành công xuất sắc. Cả hội trường ồ lên. Anh lực sĩ vừa hoàn thành bài thi ấy đã phá kỉ lục thế giới trong hạng mục thi đấu của mình. Tiếng vỗ tay vang lên không dứt và khuôn mặt vui sướng cùng nụ cười mãn nguyện của anh được quay cận cảnh trên màn hình lớn. Nụ cười và những giọt mồ hôi thi nhau lăn xuống trên khuôn mặt anh sao em thấy nó đẹp đến thế. Những cố gắng và nỗ lực của anh lực sĩ đã được đền đáp bằng tấm huy chương vàng và những lời ca ngợi, chúc tụng của mọi người. Khi nhận tấm huy chương vàng và bó hoa từ tay người đại diện, anh đã cúi gập người trước ống kính như một lời cảm ơn và thể hiện được cả lòng biết ơn với mọi người. Hành động của anh khiến em thấy thực cảm động. Anh vừa là một vận động viên tài giỏi, vừa là một người có đạo đức và văn hóa ứng xử đẹp.
Trận thi đấu đã kết thúc nhưng hình ảnh anh lực sĩ và giây phút anh cố gắng hết mình nâng tạ lên cao vẫn còn ở lại mãi trong tâm trí em. Câu chuyện của anh và những lời của bố khiến em hiểu ra những cố gắng, nỗ lực của con người ta từng ngày từng ngày chắc chắn sẽ được đền đáp xứng đáng.
Trong dịp kỉ niệm ngày thành lập Đoàn 26 tháng 3 vừa qua, em được ba cho đi xem Hội khoẻ của thanh niên thành phố, tổ chức tại nhà thi đấu Phan Đình Phùng. Rất nhiều tiết mục hấp dẫn như Vovinam, vật tự do, cử tạ, Karatê, bóng bàn, bóng chuyền... nhưng em thích nhất vẫn là môn cử tạ. Vận động viên Huỳnh Quốc Long đã xứng đáng đoạt Huy chương vàng trong cuộc thi này.
Sau lời giới thiệu của ban tổ chức, lực sĩ Long bước ra sàn đấu giữa tiếng vỗ tay cổ vũ nồng nhiệt của khán giả. Anh rất trẻ, chỉ độ khoảng hai lăm, hai sáu tuổi. Mái tóc đen hớt cao làm tăng thêm vẻ cương nghị của gương mặt chữ điền. Đôi mắt sáng, nụ cười thân thiện rất dễ gần.
Lực sĩ Long có một thân hình rất đẹp. Anh cao khoảng một mét bảy mươi, nặng gần bảy mươi kí lô. Vai rộng, ngực nở, chân tay nổi bắp thịt cuồn cuộn trông mới khoẻ mạnh làm sao! Nước da nâu bóng khiến cho anh trông giống như một pho tượng đổng đen sừng sững.
Lực sĩ khẽ nghiêng mình cúi chào khán giả rồi bắt đầu bài thi đấu của mình. Anh choãi chân, lấy thế đứng vững vàng rồi cúi xuống nâng tạ. Vài giây trôi qua, cả ngàn ánh mắt hồi hộp theo dõi từng động tác của anh. Bất ngờ, anh nâng bổng hai quả tạ sắt nặng tám mươi kí lô giơ cao quá đầu một cách nhẹ nhàng giữa tiếng reo hò khen ngợi và tiếng hoan hô như sấm động. Một số khán giả ùa lên chúc mừng và tặng anh những bó hoa tươi thắm. Gương mặt lực sĩ rạng rỡ một niềm hạnh phúc.
Có được thành công hôm nay, chắc là anh đã phải trải qua một quá trình khổ luyện lâu dài. Ngắm nhìn lực sĩ, em ao ước ngày mai lớn lên, em cũng sẽ có được một thân hình và một sức mạnh như thế. Điều đó chẳng dễ dàng gì nhưng ông cha ta đã dạy: Có chí thì nên.
Sáng chủ nhật trên ti vi có phát sóng một chương trình thi đấu thể dục thể thao, trong đó có môn cử tạ.
Bước vào nơi diễn tập, lực sĩ mặc bộ quần áo bó sát người và làm vài động tác khởi động.Thân hình anh lực lưỡng, bắp thịt nổi khắp người, nhất là hai cánh tay nổi lên cuồn cuộn. Trông dáng người rất đẹp và có vẻ oai phong.
Lực sĩ cử tạ Hoàng Anh Tuấn của Việt Nam đấy các bạn!
Quả tạ để ngang trước mặt, đó là hai vòng tròn to luồn vào đoạn sắt tròn nhẵn bóng. Người lực sĩ bước tới, cúi xuống, hai tay thong thả nâng quả tạ lên ngang vai rồi một chân bước lên phía trước hơi khuỵu xuống lấy sức đưa quả tạ lên đầu.
Lúc này thân hình người lực sĩ đen bóng như tượng đồng. Ở tư thế đứng, trông chú thật vững chãi, bộ ngực nở nang hơi ưỡn ra phía trước, hai cánh tay và vai nổi lên những bắp thịt rắn chắc. Hai bên đùi và ống chân cũng đầy đặn, cứng cáp. Một lát sau, quả tạ nặng nề được bỏ xuống, người lực sĩ bước lên thở tự do. Hai tay vung lên hạ xuống nhịp nhàng.
Nhìn thân hình người lực sĩ thì chắc hẳn mọi người đều thích và ao ước có được cái thân hình ấy. Một vẻ đẹp cường tráng và như một người mẫu vê tầm vóc, được đúc nặn một cách hoàn hảo. Một vẻ đẹp do chăm chỉ luyện tập thể dục thể thao mà có.
Là một cô bé nên ít khi tôi quan tâm đến thể thao mà chỉ thích xem chương trình nấu ăn và thời trang. Nhưng dịp dó, Sea-Game đang diễn ra rất sôi nổi. Tối nào trong bữa cơm, gia đình tôi cũng xem các trận thi đấu và cổ vũ rất nhiệt tình cho đội chủ nhà Việt Nam. Nhờ đó, tôi được chiêm ngưỡng hình ảnh một lực sĩ đang cử tạ rất tuyệt.
Cử tạ là bộ môn thi đấu ngày càng được nhiều người quan tâm. Không chỉ nam giới mà bây giờ có nhiều cô gái cũng tham gia nên càng tạo thêm tính hấp dẫn. Vì không mấy khi xem thể thao nên tôi chẳng biết vận động viên nào cả. Nghe họ nói, tôi biết lực sĩ chuẩn bị thi đấu là vận động viên Hoàng Anh Tuấn, một lực sĩ đang nổi tiếng ở nước nhà. Nhìn anh thật ấn tượng.
Không cao lớn lắm nhưng anh trông thật khỏe mạnh với những bắp thịt săn chắc. Hai cổ tay và hai đầu gối của anh được quấn nhưng dải băng. Đặc biệt là gương mặt với đôi lông mày rậm toát lên vẻ cương nghị. Nhìn anh thật tự tin bước vào sàn đấu. Anh hít thở một hơi thật dài, bình tĩnh cúi xuống. Màn thi đấu đã thực sự bắt đầu rồi, cả nhà tôi ai cũng chờ đợi. Còn tôi, bỗng dưng thấy hồi hộp lạ và thầm mong lực sĩ Anh Tuấn sẽ hoàn thành tốt nhiệm vụ. Một tiếng chuông vang lên, lực sĩ vào cuộc. Gương mặt cương nghị của anh bộc lộ đầy sự quyết tâm. Hai đầu lông mày kéo lại gần nhau hơn, môi anh mím chặt lại, trên trán những đường gân nổi lên mỗi lúc một rõ thể hiện sức nặng của quả tạ. Hai cánh tay của anh nom săn chắc hơn bao giờ hết. Phần cơ nổi lên cuồn cuộn tựa như được làm bằng thép nung. Quan trọng nhất là đôi chân của người lực sĩ. Hai chân trụ vững chải như dính liền trên mặt đất, từ từ nâng lên cao, đưa người và quả tạ đến đích. Hai cánh tay anh thẳng, giang rộng hình chữ V khiến tôi liên tưởng đến biểu tượng của đất nước Việt Nam và sự chiến thắng. Khuôn mặt người lực sĩ mỗi lúc đỏ thêm lên theo sức nặng của quả tạ. Có một tích tắc, đôi tay anh run run như làm rơi quả tạ xuống đất khiên khán giả kêu ồ lên. Mắt tôi không rời màn hình, tay tôi thì đã đặt lên ngực trái từ bao giờ. Có lẽ tôi còn hồi hộp hơn mọi người nữa. Nhưng thật may, sự cổ vũ nhiệt tình của hàng triệu con tim nơi quê nhà đã tiếp thêm sức mạnh cho anh. Đôi tay, bàn chân anh cứng cáp lạ thường. Dường như đã chuẩn bị sẵn sàng, anh nhanh nhẹn xoạc chân, hai tay đưa quả tạ lên cao đầy cương quyết. Tiếng hô ngắn nhưng vang của anh như một nốt nhạc cao vút, kết thúc màn thi đầy ấn tượng và gay cấn. Sau vài giây, anh hạ tay, đặt quá tạ xuống nền một cách bình thản. Trên trán anh đã lấm tấm những giọt mồ hôi nhưng nụ cười rạng rỡ trên môi khiến khán giả nức lòng. Anh cúi người, vẫy tay chào khán giả. Đôi mắt anh sáng lên niềm tin chiến thắng.
Người lực sĩ lui vào bên trong rồi mà hình ảnh của anh vẫn hiện lên rõ rệt trong tôi. Trước đây tôi vẫn cho rằng thể thao có gì hay chứ, thật khô khan và buồn tẻ. Nhưng hôm nay qua cuộc thi đấu này mà tôi mới vỡ lẽ, thể thao thật tuyệt vời. Nó cũng chứa đựng rất nhiều giá trị, sức khỏe, đoàn kết, hiểu biết và kết tinh truyền thông, tinh thần dân tộc... Thể thao đưa chúng ta đến gần nhau và đến gần với thế giới hơn. Chẳng vì thế mà đất nước ta ngày càng được bạn bè quốc tế coi trọng.
Sáng chủ nhật vừa rồi, trên ti vi có phát sóng một chương trình thi đấu thể dục, thể thao mang tên “Đại hội thể thao bãi biển châu Á”, tổ chức tại công viên biển Đông (Đà Nẵng).
Đến với Đại hội thể thao bãi biển châu Á, các vận động viên Việt Nam chính thức thi đấu cùng với các vận động viên đến từ 13 quốc gia và vùng lãnh thổ như Trung Quốc, Hàn Quốc, Nhật Bản, Nepal, UAE, Pakistan..., đặc biệt là những đội mạnh như Thái Lan, Bahrain.
Hôm đó có rất nhiều môn thi hấp dẫn như Vovinara, vật tự do, Karate, bóng bàn, bóng chuyền… nhưng em thích nhất vẫn là môn cử tạ. Nổi bật hơn cả, thi đấu hết mình hơn cả chính là vận động viên cửa tạ Hoàng Anh Tuấn đã xứng đáng đoạt Huy chương vàng trong cuộc thi này.
Sau lời giới thiệu của ban tổ chức, lực sĩ Hoàng Anh Tuấn bước ra sàn thi đấu với sự cổ vũ nồng nhiệt của khán giả. Trông anh còn rất trẻ, khoảng độ ba mươi hai tuổi, nhưng trông anh to khoẻ và nặng ký lắm. Anh cao khoảng một mét bảy mươi lăm, nặng bảy mươi hai cân Vai rộng ngực nở vòng cung trông rất mạnh mẽ, nước da đen bóng trông anh giống như một bức tượng đồng. Mái tóc đen hớt cao làm tăng thêm nét cương nghị cho khuôn mặt chữ điền, ngũ quan càng trở nên thanh tú. Trông anh không khác gì một thư sinh nho nhã, điềm đạm. Anh đang khoác áo đội tuyển Việt Nam và nở nụ cười thân thiện, trìu mến.
Vận động viên Hoàng Anh Tuấn đạt được rất nhiều thành tích đáng nể, ở hạng cân năm mươi sáu kg, Tuấn đã nhiều lần vô địch Việt Nam. Tuy nhiên, anh được mọi người chú ý sau khi liên tục đạt thành tích cao trong năm hai ngàn không trăm lẻ năm: huy chương vàng (tổng hai nội dung), hai huy chương bạc (nội dung cử giật và cử đẩy) ở giải vô địch cử tạ trẻ thế giới; một huy chương vàng (tổng hai nội dung), một huy chương bạc, một huy chương đồng ở giải vô địch châu Á ; một huy chương bạc (cử giật), một huy chương đồng (cử đẩy) ở giải vô địch thế giới.
Ngày 2 tháng 12 năm 2006, tại Đại hội Thể thao châu Á năm hai ngàn không trăm lẻ sáu (Doha, Qatar), anh đã đoạt huy chương bạc ở hạng cân năm mươi sáu ký. Đây là huy chương đầu tiên của đoàn thể thao Việt Nam.
Ngày mười tháng tám năm hai ngàn không trăm lẻ tám Hoàng Anh Tuấn đạt huy chương bạc Olympic Bắc Kinh môn cử tạ hạng năm mươi sáu ký với tổng thành tích hai trăm chín mươi ký ở hai nội dung cử đẩy và cử giật, chỉ kém vận động viên giành huy chương vàng hai kg .
Vì thế đến với “Đại hội thể thao bãi biển Châu Á” lần này em tin rằng Hoàng Anh Tuấn sẽ làm nên kỳ tích ở hạng cân tám mươi ký.
Bước vào nơi thi đấu , Lúc này , lực sĩ mặc bộ quần áo lực sĩ màu xanh lam bó sát người và làm vài động tác khởi động. Bắp thịt nổi lên, chúng chạy và hiện dần quanh cơ thể . Anh Tuấn như một tượng đồng rắn chắc đang hiện ra trước mắt em. Lực sĩ Hoàng Anh Tuấn khẽ nghiêng mình cúi chào khán giả . Cả hai khán đài vỗ tay vang dội, cổ động cho anh. Anh nở nụ cười thật tươi , hít một hơi thật sâu, thật căng. Nụ cười tự tin vào chiến thắng. Rồi anh Tuấn bắt đầu bài thi đấu của mình.
Quả tạ để ngang trước mặt, đó là hai vòng tròn to luồn vào đoạn sắt tròn nhẵn bóng. Anh choãi chân, lấy thế đứng vững vàng rồi cúi xuống nâng tạ. Vài giây trôi qua, cả ngàn ánh mắt hồi hộp theo dõi từng động tác của anh. Bất ngờ, anh nâng bổng hại quả tạ sắt nặg tám mươi ký lô giơ cao quá đầu một cách nhẹ nhàng giữa tiếng reo hò khen ngợi và tiếng hoan hô như sấm động. Một số khán giả ùa lên chúc mừng và tặng anh những bó hoa tươi thắm. Gương mặt lực sĩ rạng rỡ một niềm hạnh phúc.
Có được thành công hôm nay, chắc chắn anh Tuấn đã phải trải qua một quá trình khổ luyện lâu lài. Ngắm nhìn lực sĩ Tuấn , em ao ước ngày mai lớn lên, em cũng sẽ có được một thân hình và một sức mạnh như thế. Điều đó chẳng dễ dàng gì nhưng ông cha ta đã dạy: "Có chí thì nên".