Câu 5. Trong bài thơ, cuối cùng nhân vật trữ tình cũng vẫn phải đưa ra lựa chọn của mình. Theo tôi, không nhất thiết anh ta phải tin rằng lối rẽ mình chọn là con đường tốt hơn mà đó có thể là sự yêu thích hay cảm thấy phù hợp hoặc các yếu tố khác khiến anh ta chọn con đường đó.
Câu 6. Tôi đồng cảm với trạng thái do dự, phân vân của nhân vật trữ tình trong bài thơ. Vì tôi cũng đã từng đứng trước nhiều lựa chọn. Tôi hiểu được cảm giác "cân đo đong đếm" và kể cả khi đã chọn một điều gì đó thì tôi vẫn hi vọng một ngày nào đó tôi có thê thử sức với những "lựa chọn" đã không được tôi chọn lựa.