Bài văn mẫu lớp 8: Kể về một việc khiến em day dứt, hối hận đến tận bây giờ

Đề bài: Kể về một việc khiến em day dứt, hối hận đến tận bây giờ

Bài làm

Cuộc đời con người luôn tồn tại đan xen những niềm vui, hạnh phúc cùng những nỗi buồn, tiếc nuối khôn nguôi. Có những chuyện dù đã qua rất nhiều thời gian, vẫn làm con người ta day dứt mãi, khiến ta cứ phải thốt lên: “Giá như..”. Giá như ngày đó tôi không vô tâm như thế, giá như ngày đó tôi biết bớt chút thời gian của mình thì bây giờ tôi đã không day dứt mãi như thế..

Từ nhỏ do bố mẹ bận rộn tôi đã hay ở với ông bà. Tôi là đứa cháu đầu tiên trong nhà và tôi nhận được sự yêu thương của mọi người như một điều hiển nhiên. Ông bà luôn chăm sóc tôi từng li từng tí. Tôi luôn nhớ mỗi ngày bà đều dạy tôi học chữ, những con chữ con số tôi biết lần đầu tiên trong đời là bà dạy tôi. Tôi cũng luôn nhớ ông luôn đón tôi rất sớm từ lớp mẫu giáo. Vì tôi thích ở với ông bà nên có khi bố mẹ đón về tôi đều khóc ăn vạ. Tôi cứ tưởng như ông bà sẽ luôn ở mãi với tôi như thế..

Sau này lớn dần, bố mẹ cũng bớt bận rộn hơn, tôi chẳng còn ở với ông bà nhiều nữa. Nhưng tất nhiên tôi vẫn luôn rất vui mỗi khi sang chơi với ông bà. Cho đến một ngày, điều tôi không ngờ nhất lại xảy ra, ông tôi đổ bệnh nặng. Những tháng ngày nằm bệnh viện kéo dài. Nghe những câu chuyện của người lớn, tôi đã đủ hiểu có lẽ lâu rất lâu nữa ông tôi mới có thể trở lại khỏe mạnh như trước..Khi ông nằm viện tôi vẫn vào thăm ông, ông tôi vốn rất gầy nay lại ốm đau suốt ngày điều trị, uống thuốc nên càng thêm xanh xao. Những tháng ngày điều trị dài ở đây mà bệnh chẳng tiến triển, mọi người buộc phải  đưa ông lên Hà Nội. Lại tiếp tục những ngày ở bệnh viện. Khi đó tôi ở đây, mỗi ngày đều đi học, học sáng học chiều , có khi lại thêm ca tối. Mẹ sợ tôi bận học nên cũng không bảo tôi lên Hà Nội với ông, bảo với tôi rằng ở trên đấy có mọi người rồi. Tôi cũng bằng lòng với lí do ấy, vậy nên suốt hai tháng ông nằm trên đó, tôi lại chẳng lên lấy một lần nào. Sau này nghĩ lại quả thực đó luôn là điều mà tôi ân hận mãi, giá như tôi lên với ông có lẽ tôi đã được gặp ông nhiều hơn một chút. Người ta nói : “Nếu muốn thì sẽ tìm cách, không muốn thì sẽ tìm lí do”. Lí do bận học sao, quả thực nó chẳng phải lí do thuyết phục chút nào, là do bản thân tôi vô tâm thôi. Nhưng thật tiếc rằng sau này tôi mới nhận ra điều đó.

Tôi chỉ biết bệnh tình của ông qua lời kể của mẹ, những cuộc phẫu thuật lớn nhỏ, những đợt thuốc vào người, ông ngày càng gầy yếu hơn. Nhưng cũng thi thoảng bệnh ông có chuyển biến tốt hơn, những lúc đó mọi người lại kì vọng, lại cố gắng chữa trị hơn nữa. Hai tháng trời ròng rã cuối cùng ông cũng được về nhà, tôi lúc đó cứ ngây thơ nghĩ rằng ông khỏi rồi nên mới được về nhà, nhưng tôi không biết là do ông nhất định đòi về, có hay chăng đó là dự cảm của một người sắp rời xa, chỉ mong những giây phút cuối được ở bên gia đình..Ông về được vỏn vẹn mấy ngày, vì có lẽ quá mệt mỏi nên ông cứ ngủ suốt, tôi vào thăm ông chỉ hỏi được vài câu. Tôi không biết đấy là lần cuối cùng tôi được trò chuyện cùng ông. Ông ra đi đột ngột. Mặc dù biết bệnh ông nặng nhưng chẳng ai nghĩ ông lại ra đi nhanh như thế. Quả thực lúc đó tôi sốc và bắt đầu ân hận vì mình đã quá vô tâm trong thời gian qua. Tôi cứ luôn nghĩ rằng ông rồi sẽ về thôi, ông sẽ lại khỏe mạnh như trước đây, sẽ lại luôn hỏi han quan tâm tôi như trước đây. Và có lẽ tôi đã ở với ông bà từ nhỏ nên hình ảnh ông bà trong tôi luôn là những hình ảnh của ngày trước, những hình ảnh khi ông bà còn trẻ trung khỏe mạnh đó. Sau khi ông mất tôi mới chợt nhận ra ông bà đã già tự lúc nào, quả thật không ai chiến thắng được thời gian. Tôi càng lớn ông bà lại càng già đi, nhưng khi tôi nhận ra thì đã muộn mất rồi. Nếu tôi biết sớm hơn có lẽ tôi đã không vô tâm như thế, đã dành thời gian cho ông bà nhiều hơn, đã không phải luôn day dứt như thế này.

Nỗi buồn, những cảm xúc tiêu cực hẳn ai cũng phải trải qua trong đời, nhưng những nỗi buồn mang lại cảm giác day dứt, ân hận hẳn sẽ theo ta rất lâu về sau nữa. Vậy nên cả bạn và tôi, mỗi chúng ta hãy cố gắng sống thế nào đó để bản thân không phải tiếc nuối mãi về sau.

Tìm kiếm google:

Xem thêm các môn học

Bài văn mẫu 8


Đia chỉ: Tòa nhà TH Office, 90 Khuất Duy Tiến, Thanh Xuân, Hà Nội
Điện thoại hỗ trợ: Fidutech - click vào đây
Chúng tôi trên Yotube
Cùng hệ thống: baivan.net - Kenhgiaovien.com - tech12h.com