Bài làm
Bất kỳ sinh vật nào trên Trái Đất này cũng có một cuộc đời của riêng mình. Chim họa mi có cuộc đời của mình, hoa hồng có cuộc đời của mình, và tôi cũng vậy. Tôi là một mầm cây xanh được ủ trong đất, câu chuyện về cuộc đời tôi là câu chuyện từ khi tôi nảy mầm và lớn lên.
Tôi là một mầm non của cây đậu Hà Lan. Từ chậu nước, con người đem tôi gieo xuống đất. Đất mẹ tơi xốp ôm trọn lấy thân hình hạt đậu bé xíu của tôi. Chờ đến khi độ ẩm vừa đủ, chiếc rễ con con của tôi sẽ bật ra, chúng bám chặt vào đất, chuyền chất dinh dưỡng thơm ngon từ đất mẹ đến nuôi dưỡng tôi. Ngày ngày hấp thụ chất khoáng, chất dinh dưỡng và ánh nắng mặt trời, tôi sẽ vươn lên từ mặt đất.
Tôi đã háo hức chờ đợi khoảnh khắc này. Tôi vươn mình về phía mặt trời, hít lấy hít để không khí trong lành của tự nhiên, hé đôi hạt đậu con con trên mình, để hai chiếc lá non mới nhú lộ ra, liếc ngang liếc dọc cảnh vật xung quanh khiến cô bạn bên cạnh vốn thấp hơn tôi cũng bật cười. Tôi chủ động làm quen:
- Chào cậu, tớ là mầm đậu Hà Lan, tớ được 3 ngày tuổi.
- Tớ là mầm đậu đỏ, tớ được 3 ngày tuổi như cậu – cô ấy vui vẻ đáp lại.
Chúng tôi quen nhau như thế và cùng nhau bàn tán đủ chuyện về khu vườn, chị gà mái hoa mơ thế này, anh gà trống thế kia, vừa rung rinh trong gió vừa cười khúc khích. Thời gian lặng lẽ trôi qua, có những hôm trời nóng như đổ lửa, tôi chỉ thấy mình mềm oặt đi chực héo úa. May thay cô chủ vẫn nhớ tưới nước đều đặn cho tôi. Hai chiếc lá của tôi đã dài và xanh hơn, tôi có thể kiêu hãnh vươn cao trong nắng gió.
Trời đang trong xanh bỗng tối sầm lại, mây đen ở đâu ùn ùn kéo đến, những tia chớp rạch ngang bầu trời, mẹ con nhà gà vội vã tránh đi. Tôi vui sướng thầm nghĩ trời chắc hẳn sẽ đổ mưa. Và mưa, mưa thật. Tôi reo lên:
- A! Mưa! Mưa! Mưa rồi!
Những hạt mưa to mọng nước lộp bộp rơi xuống đất, tôi vươn hai tay hứng lấy nước mưa. Mưa là thứ chúng tôi thích nhất. chỉ cần qua cơn mưa này,tôi sẽ lớn hơn rất nhiều. Thật đáng mong chờ biết bao! Cơn mưa ào ào như trút nước, cuốn trôi mọi bụi bặm và oi bức của ngày hè. Tôi dường như đã thấy sức sống rục rịch trong mình...
Sáng hôm sau, tôi vừa thức giấc đã thấy có điều thay đổi. Nhìn này, tôi đã cao hơn, đã mọc thêm lá, ồ, còn có một cái cọc nhỏ ở đây. Tôi sắp đến ngày leo dây rồi sao? Nhanh quá! Chẳng mấy chốc có thể ra hoa và kết quả rồi. Niềm vui sướng háo hức bao trùm khắp người tôi, chị gió đi qua còn gửi lời chào rất dễ thương. Tôi nhẩm tính lại thời gian và nhận ra một tuần chớp mắt đã trôi đi, tôi đã không còn là mầm non yếu ớt ngày nào nữa. cảm giác này thật hạnh phúc biết bao nhiều. Tôi muốn lớn lên nhanh thật nhanh để cống hiến cho cuộc đời giống như chị hoa hồng đang tỏa hương khoe sắc...
Thế rồi ngày ấy cũng đến, tôi vươn mình leo lên cây cọc đã cắm sẵn. Một buổi sáng tinh mơ, giọt sương đậu trên nhụy hoa tím của tôi hơi rung rinh, cánh hoa bé xíu bắt đầu bung nở. Tôi đã nở hoa rồi, bông hoa tím xinh đẹp làm sao! Điều đó có nghĩa là tôi đã lớn, đã trưởng thành...Câu chuyện của tôi đã đi được bao xa? Hoa nở rồi quả sẽ xuất hiện. Khi không còn quả nữa tôi cũng sẽ bắt đầu héo úa rồi biến mất.
Các bạn sẽ nhớ tôi đúng không? Nhớ một cô bé đậu Hà Lan lanh lợi đáng yêu. Hãy chúc mừng tôi vào lúc đó, bởi vì tôi đã hoàn thành sứ mệnh của mình – hiến dâng cho cuộc đời những gì tinh túy nhất.