Bài văn mẫu lớp 9: Kể về buổi đi thăm mộ người thân

Đề bài: Đã có lần em cùng bố, mẹ (hoặc anh, chị) đi thăm mộ người thân trong ngày lễ, tết. Hãy viết bài văn kể về buổi đi thăm đáng nhớ đó.

Bài làm

"Thanh minh trong tiết tháng ba

Lễ là tảo mộ, hội là đạp thanh... "

(Truyện Kiều - Nguyễn Du)

Mùa xuân về trên quê hương với bao sắc màu tươi sáng và ngập tràn sức sống. Nhưng song song với không khia vui tươi ấy là sự tri ân và tưởng nhớ những người đã khuất. Đúng dịp lễ thanh minh, tôi cùng bố mẹ ra thăm mộ ông ngoại.

Mùa đông lạnh giá đã qua đi nhường chỗ lại cho nữ thần mùa xuân xinh đẹp. Ánh nắng xuân buổi sáng dịu nhẹ lan tỏa khắp không gian, chiếu xuống mặt đất thành những đốm sáng tinh nghịch. Chúng tôi rảo bước trên con đường đất dẫn vào nghĩa trang. Hai bên đường, những hàng phi lao xanh hòa lẫn hoa cỏ lau khẽ đung đưa thân mình trong gió. Trời mùa xuân thật đẹp và dễ chịu.

Nhưng càng đến gần nghĩa trang, lòng tôi càng nôn nao khó tả. Tôi vừa mong gặp lại ông ngoại vừa không nỡ, sợ hãi phải nhớ lại cảm giác khi ông ngoại đi xa. Lòng ngổn ngang cảm xúc, chân tôi vẫn bước đều đều theo bố mẹ. Chẳng bao lâu, tôi đã đặt chân vào khu nghĩa trang. Bố mẹ đã chuẩn bị đầy đủ nhang lễ và hoa quả cùng nhiều đồ dùng cần thiết khác. Mẹ cẩn thận bày đồ lên đĩa trước mộ ông và đốt lên một nắm nhang chia cho tôi và bố đến thắp cho những ngôi mộ xung quanh - những người đã đi về vùng đất xa xôi và không bao giờ quay trở lại nữa.

Khoảnh khắc cầm nén nhang trong tay và cùng bố mẹ thành kính đứng trước mộ ông, tôi dường như đã không kìm nén được nước mắt. Tôi bồi hồi nhớ về những ngày đã qua, nhớ về thời gian mà ông vẫn còn trên thế gian này. Tôi nhớ da diết dáng người gầy gầy nhưng vô cùng nghiêm trang của ông, nhớ vầng trán cao và mái tóc bạc trắng như cước. Những buổi sáng chủ nhật, hai ông cháu cùng ngồi bên nhau đọc báo số mới nhất, cùng nhau tỉa lá bắt sâu cho chậu cây thân yêu của ông. Rồi những buổi chiều êm như ru, ông dắt tôi ra bờ sông câu cá, dạy cho tôi cách sống kiên nhẫn và biết chờ đợi. Tôi nhớ cả những đêm Rằm Trung thu, ông tự tay làm cho tôi chiếc đèn lồng nhỏ, sáng lấp lánh đẹp chẳng thua ngoài hàng. Và nhớ biết bao kỉ niệm khác...

Bố nhẹ nhàng vỗ hai vai tôi rồi hướng dẫn tôi cách làm sạch cỏ trên khu mộ. Mới một thời gian ngắn thôi mà cỏ dại đã sắp phủ xanh gò đất này. Tôi học theo bố, cây nào nhổ được thì dùng tay, cây nào khó nhổ hơn thì dùng chép, dùng thuổng. Mẹ cũng bận rộn cầm chổi quét dọn xung quanh. Vừa làm cả nhà tôi vừa trò chuyện với nhau, nói những câu chuyện hạnh phúc về ông ngày ông còn sống với con cháu và bảo nhau phải khiến cho nơi ông an nghỉ thật sạch sẽ, thật khang trang để ông biết rằng con cháu vẫn luôn nhớ tới ông - người ông kính yêu của cả gia đình.

Thời gian trôi đi nhanh, chẳng mấy chốc cỏ dại và lá khô rụng xuống từ những cây cao trước đó đã được dọn sạch sẽ. Mẹ hóa vàng, những tro tiền giấy theo gió bay khắp khoảng không gian trước mộ. Sau đó, gia đình tôi thu xếp đồ đạc chuẩn bị ra về và vẫn không quên gửi lời chào tạm biệt ông. Những gia đình xung quang đó cũng lục tục thứ này thứ kia để trở về. Khuôn mặt ai cũng lộ vẻ trang nghiêm và đau xót. Ánh hoàng hôn đỏ rực dần xâm chiếm không gian. Tôi vừa đi vừa ngoảnh lại, trong lòng thì thầm nói với ông lời tạm biệt, cháu gái của ông nhất định sẽ quay lại thăm ông. Bóng dòng người nối đuôi nhau đổ rạp trên mặt đất...

Ngày lễ thanh minh đã sắp qua, chúng tôi chỉ biết làm như vậy để tỏ lòng biết ơn và ghi nhớ những người thân đã qua đời. Dù họ đi đến phương trời nào, họ vẫn sống mãi trong lòng những người đang sống.

Tìm kiếm google:

Xem thêm các môn học

Bài văn mẫu 9


Đia chỉ: Tòa nhà TH Office, 90 Khuất Duy Tiến, Thanh Xuân, Hà Nội
Điện thoại hỗ trợ: Fidutech - click vào đây
Chúng tôi trên Yotube
Cùng hệ thống: baivan.net - Kenhgiaovien.com - tech12h.com