[toc:ul]
Bài văn có thể chia làm ba đoạn:
Đoạn 1: Từ đầu đến "theo mùa sóng ở đây".
=> Cảnh đẹp của Cô Tô sau trận bão đi qua.
Đoạn 2: Từ "Mặt trời lại rọi lên" đến "là là nhịp cánh".
=> Cảnh tượng tráng lệ và hùng vĩ khi mặt trời mọc trên biển.
Đoạn 3: Từ "Khi mặt trời đã lên" đến hết.
=> Cảnh sinh hoạt buổi sáng trên đảo Cô Tô.
Vẻ đẹp của đảo Cô Tô sau khi trận bão đi qua được tác giả miêu tả qua các từ ngữ, hình ảnh đáng chú ý là:
=> Những từ ngữ, hình ảnh gợi tả cho thấy màu sắc trong sáng, khung cảnh bao la, vẻ đẹp tươi ngời của đảo Cô Tô
những từ ngữ chỉ hình dáng, màu sắc và những hình ảnh như:
chân trời, ngấn bể sạch như tấm kính lau hết mây bụi; mặt trời nhú lên dần dần, tròn trĩnh phúc hậu như lòng đỏ một quả trứng thiên nhiên đầy đặn; quả trứng hồng hào thăm thẳm và đường bệ đặt lên một mâm bạc đường kính mâm rộng bằng cả một cái chân trời màu ngọc trai nước biển hửng hồng; y như một mâm lễ phẩm...
Những từ ngữ, hình ảnh mà tác giả chọn lọc rất rực rỡ và tráng lệ thể hiện được rằng mặt trời mọc ở Cô Tô là một khung cảnh rộng lớn bao la và cùng với khung cảnh tráng lệ ấy là niềm giao cảm hân hoan giữa con người và vũ trụ.
Cảnh sinh hoạt và lao động của người dân trên đảo đã được miêu tả qua những chi tiết, hình ảnh là:
Những cảnh sinh hoạt và lao động khẩn trương, tấp nập và cuộc sống thanh bình sau bão thể hiện sự đan quyện trong cảm xúc giữa cảnh và người, đồng thời thể hiện đặc sắc tình yêu Cô Tô của riêng một Nguyễn Tuân
Trời tảng sáng. Tiếng gà gáy báo hiệu ngày mới đã đến. Xa xa, từng vệt năng màu đào đang dần dần hiện rõ. Ông mặt trời từ từ nhô lên phía cuối đường chân trời. Từng tia nắng sớm tỏa ra bốn phía. Làn sương mỏng bao quanh làng tan biến dần, thay vào đó là cái ấm áp của nắng. Nắng chiếu xuống cánh đồng lúa vàng ươm, trĩu bông khiến cho nó như được dát thêm một lớp mật vàng sánh đậm. Bầu trời trong, sáng hẳn lên. Tiếng chim hót râm ran trong khu vườn ven sông, tiếng ong bướm đuổi nhau trên những bông hoa chớm nở, tiếng mọi người xôn xao rủ nhau ra đồng tạo nên một bản nhạc bình yên của buổi sớm mùa hạ. Trên những luống rau xanh còn đọng lại hạt sương sớm, long lanh như hạt ngọc, đang phản chiếu màu của nắng, lấp lánh như sắc cầu vồng. Ông mặt trời đã thức giấc. Một ngày mới bắt đầu.