[toc:ul]
Kết cấu của đoạn thơ gồm có 4 phần:
=>Ta thấy, đoạn thơ có bố cục hoàn chỉnh, chặt chẽ trong một thể thống nhất chứng tỏ bút pháp cổ điển điêu luyện của tác giả.
Nét đẹp của Thúy Vân được ví khuôn mặt trong trịa như trăng rằm, đôi mày cong, đậm như hình con ngài, miệng cười tươi như hoa, giọng nói trong như ngọc, mái tóc bóng mượt hơn mây, làn da trắng mịn hơn tuyết.
Với nghệ thuật ẩn dụ, so sánh, nhân hóa, liệt kê và biện pháp ước lệ, tác giả đã vẽ lên một nhân vật Thúy Vân có vẻ đẹp tươi trẻ, đầy sức sống đoan trang, phúc hậu và quý phái. Với vẻ đẹp ấy, Thúy Vân đã khiến cho thiên nhiên phải thua, phải nhường. Qua đó, tác giả muốn gợi báo về một cuộc đời bình lặng, suôn sẻ và hạnh phúc của nàng.
Nét vẽ của thi nhân thiên về gợi tả vẻ đẹp của đôi mắt. Bởi đôi mắt là sự thể hiện phần tinh anh của tâm hồn và trí tuệ. Cái “sắc sảo” của trí tuệ, cái “mặn mà” của tâm hồn đều liên quan đến đôi mắt. Hình ảnh ước lệ “làn thu thủy” làn nước thu gợn lên thật sống động vẻ đẹp của đôi mắt trong sáng long lanh. Còn hình ảnh “nét xuân sơn” nét núi mùa xuân lại gợi lên đôi lông mày thanh tú, tươi tắn trên gương mặt trẻ trung.
Bên cạnh vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành “hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh” thì theo nét tả của tác giả, Thúy Kiều còn là một cô gái vô cùng thông mình với nhiều tài năng hiếm ai có được. Thúy Kiều thực sự là người con gái tài năng khi am tường thi họa, thông thạo ngũ âm. Không chỉ vậy, nàng còn là một người nghệ sĩ tài hoa, dù tuổi đời còn rất trẻ nhưng nàng đã sáng tác ra khúc nhạc “Bạc mệnh” đầy da diết, khắc khoải.
Như vậy, qua những tài năng đó cho thấy, Kiều là người có tâm hồn đa sầu, đa cảm, vẻ đẹp của Kiều có sự kết hợp của cả sắc – tài – tình. Đúng là một giai nhân tuyệt thế. Tuy nhiên, với cách miêu tả này, tác giả đã dự báo trước Kiều sẽ có một số phận éo le, sóng gió và bất hạnh.
Vẻ đẹp của Vân được tác giả miêu tả là “Mây thua nước tóc, tuyết nhường màu da”.
Ta có thể thấy đây là một vẻ đẹp có gì đó hiền hòa, chưa có sự đố kị của thiên nhiên. Chỉ là Mây thua, tuyết nhường. Điều này là điều quá bình thường trong cuộc sống, nên dự báo được cuộc đời của Thúy Vân là cuộc đời bình yên, suôn sẻ.
Ngược lại, vẻ đẹp của Kiều được tác giả miêu tả “hoa ghen thua thắm liễu hờn kém xanh”.
Đọc câu thơ này, ta dường như đã cảm nhận được sự ganh ghét, đố kị ở trong đó thông qua từ ngữ, hoa ghen, liễu hơn. Một vẻ đẹp vượt trội, ngạo nghễ, thách thức với tự nhiên. Sự đối kị ấy khiến ta nghĩ đến tai hoạ sẽ đến với nàng. Điều này dự báo về cuộc sống đầy sóng gió, biến cố trong tương lai.
Trọng tâm của đoạn trích là vẻ đẹp tài năng của Thúy Kiều và bức chân dung của Kiều nổi bật hơn.
Số câu thơ tả Thúy Vân chỉ có 4 câu trong khi số câu thơ tả Thúy Kiều gồm có 16 câu.
Khi tả Thúy Vân, tác giả chỉ miêu tả nhan sắc, đến Thúy Kiều nàng không chỉ đẹp bằng nhan sắc, tâm hồn mà còn đẹp bởi tài năng.
Tác giả tả Thúy Vân trước để làm nền nhấn mạnh vẻ đẹp của Thúy Kiều. Tác giả miêu tả vẻ đẹp của Thuý Vân rất đẹp, để rồi sau đó so sánh: “Kiều càng sắc sao mặn mà/So về tài sắc lại là phần hơn” để làm “đòn bẩy” tôn vẻ đẹp của nàng Kiều lên. Do vậy, chân dung của Thuý Kiều gây ấn tượng mạnh hơn về sắc, về tài, về tinh.